Thu Vận Đường nằm ở phía tây hầu phủ, vị trí tuy hẻo lánh nhưng được cái là cách xa Thanh Hành Viện, không cần phải chạm mặt với người ở chính phòng.
Dung Ô ở Gia Vân Lâu nuốt một bụng tức giận, trở về Thu Vận Đường liền đem mọi chuyện trong bữa tiệc, từng câu từng chữ, kể lại cho Bùi Vận nghe.
“Chỉ là một tên tiểu quan lục phẩm, vậy mà cũng dám làm càn như thế! Chờ sau này con gả vào Tưởng gia, con nhất định phải khiến hắn ——”
“Ô nhi!” Bùi Vận cắt ngang lời nàng, trách mắng: “Từ trước đến nay mẹ đã dạy con như thế nào?”
“Mẹ, con không phải ăn nói hồ đồ. Mẹ vừa rồi không có ở Gia Vân Lâu, mẹ căn bản không biết Cố Trường Tấn nói ra những lời khó nghe đến mức nào! Cha cũng thật là, cứ nhất định phải giữ thể diện cho người đó, vậy mà lại để bà ta quay về. Chúng ta đã từng chịu uất ức như thế bao giờ chưa?!”
Bùi Vận chậm rãi hạ mắt, giọng điệu nhàn nhạt nói: “Hắn nói vốn là có lý. Mẹ là thân phận thiếp, chưa được phu nhân chủ mẫu phân phó, vốn dĩ không thể cùng chủ mẫu ngồi chung bàn tiệc.”
“Nhưng người cha yêu là mẹ, mẹ với cha tình cảm thuận hòa. Nếu không phải vị kia ở Thanh Hành Viện ngang nhiên chen chân gả vào hầu phủ, thì hiện giờ phu nhân hầu phủ vốn dĩ phải là mẹ. Hơn nữa, mẹ vốn là đích nữ phủ Thượng thư, há có thể đem so với kẻ ở Thanh Hành Viện kia? Nàng dựa vào đâu mà không cho người tham dự yến tiệc?”
Lời nói tức giận của Dung Ô khiến Bùi Vận chau mày, vừa định mở miệng răn dạy, thì bên ngoài có bà vú đến truyền lời:
“Di nương, đại cô nương đến Thu Vận Đường, nói là có việc muốn gặp người.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play