Nhiều năm trước, Sơn Đông Duyện Châu gặp đại hạn. Trời cao đỏ rực lửa, đất khô nứt nẻ, những thửa ruộng vốn phì nhiêu cũng bị thiêu cháy đến nỗi lớp đất ngoài bong tróc từng mảng.
Hạn hán kéo dài, lương thực khan hiếm, dân lành không còn kế sinh nhai, bị buộc phải lưu tán khắp nơi cướp giật để sống. Ở những nơi thảm nạn nhất, thậm chí còn truyền ra chuyện người ăn thịt người.
Từ Phức ôm một bọc bánh màn thầu trong ngực, lạnh lùng nhét vào tay hắn, rồi quẳng thẳng vào đám dân chạy nạn đói khát kia.
“Nghiên nhi, đi thôi. Đi mới hiểu được, vì sao con người không thể mềm lòng, cũng chẳng thể nhân từ.”
Bà mỉm cười, khóe môi thoáng nét ôn nhu, nhưng ánh mắt lại thấm đượm thương hại. Cánh tay dài mảnh khảnh đẩy hắn ra ngoài, dứt khoát không chút do dự.
“Phịch!”
Thân hình nhỏ bé ngã xuống đất khô cằn, bụi mù tung lên. Trong khoảnh khắc, vô số cánh tay gầy guộc, đen nhẻm lập tức xông đến, che khuất tầm mắt hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT