Dưới hành lang, hắn vẫn giữ vẻ mặt bình thản, bước đi chậm rãi. Nếu không nhìn kỹ sắc xanh tái xen lẫn trắng bệch trên gương mặt, cùng những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, thì khó ai biết được lúc này hắn đang sốt cao, lại mang trên người hơn mười vết thương do đao chém và tên bắn.
Dung Thư nuốt nốt hạt dẻ trong miệng, khẽ gật đầu:
“Lang quân mau đi lo việc đi.”
Cố Trường Tấn chỉ liếc nàng một cái rồi quay đi, từng bước vững vàng rời khỏi Tùng Tư Viện.
Doanh Nguyệt đợi khi bóng dáng mấy người khuất hẳn sau cổng vòm mới nhỏ giọng nói:
“Đại phu chẳng phải nói cô gia bị thương nặng lắm sao? Sao nô tỳ thấy ngoài sắc mặt hơi kém một chút thì vẫn giống như thường.”
“Ai mà không nghĩ thế.” Doanh Tước phụ họa, “Nếu thực sự bị thương nặng, sao còn có thể vào thư phòng làm việc? Chẳng phải thân mình bằng sắt thép, sớm biết vậy hôm nay khỏi cần vội vàng quay về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play