"Sao? Ngươi sợ tỷ đòi chia à?" Liễu Nguyệt Hồng cười hỏi lại.
"Nếu thật sự kiếm được, dù ngươi không muốn, ta cũng sẽ cho." Hứa Văn Đông nói nghiêm túc, sau đó đem tình hình cục lương thực bên đó nói một lần, cuối cùng nói thêm: "Tình hình hiện tại là một khi xưởng chúng ta ngừng sản xuất, không chỉ muốn kéo dài nạn đói, vốn đầu tư ban đầu này cũng sẽ đổ sông đổ biển."
"Tình thế nghiêm trọng vậy sao?" Liễu Nguyệt Hồng nhíu mày.
"Đúng vậy." Hứa Văn Đông gật đầu, sau đó uống cạn ly rượu trước mặt: "Cho nên ta mới đến đây, mượn rượu giải sầu."
"Mượn rượu giải sầu?" Liễu Nguyệt Hồng tỏ vẻ nhìn thấu mọi chuyện: "Có chuyện gì thì cứ nói thẳng, đừng có thừa nước đục thả câu."
"Hắc hắc!" Hứa Văn Đông cười theo, đưa tay ra nói: "Hồng tỷ, cho mượn ít tiền."
"Phốc!" Liễu Nguyệt Hồng khẽ cười nói: "Khóc lóc nửa ngày nghèo là vì vay tiền sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT