Trong lòng cô ấy có chút bất an, hai sợi xích bạc mảnh mai trượt trên cổ tay gầy guộc. Cô ấy đảo mắt nhìn khắp nơi, cẩn thận tiến vào trong màn sương mù dày đặc chưa tan. Giác quan thứ sáu mách bảo cô nhiệm vụ lần này không dễ làm, trong lòng ít nhiều cũng bực bội.
“Cậu cảm nhận được à?”
“Ừm, hắn ta đến cả tên cũng không chịu nói, dường như…”
Như thể không tin họ có thể trở về an toàn.
Ánh sáng trên chiếc khuyên tai vàng vẫn tuần hoàn chảy xuôi. Kha Duy vừa chú ý đến hướng đi của màn sương ngày càng mỏng dần xung quanh, vừa nói khẽ: “Lát nữa khi chúng ta ra ngoài, hãy tạo cho hắn một chút rắc rối đi.”
Mạc Lai bật cười vì lời trêu chọc của đồng nghiệp, nỗi bực bội trong lòng cũng vơi đi không ít.
Màn sương dày đặc xung quanh dần tan đi, từ xa có thể lờ mờ nhìn thấy hình dáng của một vài đình đài gác mái. Bốn phía không có tiếng pháo giết chóc mà tĩnh lặng một cách bất thường, mũi cũng không ngửi thấy mùi máu hay mùi lạ nào, chắc hẳn là một môi trường an toàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT