Một cơn mưa nhẹ bắt đầu rơi trên kính chắn gió của chiếc Maybach, làm nền cho tiếng sấm vang vọng trong không gian. Những tiếng sấm này dường như cố gắng che giấu mọi âm thanh khác. Trong khi đó, những bông hoa sơn trà trong khu vườn, dù đã nở rộ nhưng vẫn đứng yên trong gió, đâm sâu vào đất, hấp thụ từng chút dinh dưỡng từ sâu trong lòng đất. Mùi hương từ những bông hoa nở không ngừng tỏa ra, nhưng rồi cũng như những cơn gió qua đi, chỉ còn lại sự tĩnh lặng sau cơn bão.
Một đêm bão táp qua đi.
Ánh sáng mặt trời vào sáng hôm sau yếu ớt, một làn gió nhẹ làm lá cây xào xạc. Dù cơn bão đã qua, những giọt nước trên lá vẫn chưa chịu rơi, mà vẫn nặng trĩu. Gió nhẹ mang theo hơi lạnh, làm những chiếc lá run rẩy, rồi một vài giọt nước cuối cùng cũng rơi xuống đất, nhưng chúng bị bùn đất hấp thụ và không thể tiếp tục rơi.
"Ôi trời... Mưa to thật." Mạc Lai không thể tránh khỏi dẫm lên đám lá úa tàn hoa, tiếc nuối nhìn cây ngắm cảnh to bằng miệng chén nằm chỏng chơ giữa lối đi. Đáng thương nhất là chiếc siêu xe bị cành cây gãy đập vỡ kính chắn gió.
Mạc Lai vừa đi vừa ngó nghiêng, bỗng chỉ tay về phía cửa chính thắc mắc: "Sao trên cửa có hai chữ đen thui thế?"
Kha Duy đang mải ngắm những đóa sơn trà đỏ thẫm, không quay đầu đáp: "Đó là chữ 'Mặc'. Đây là lãnh địa của gia tộc họ Mặc."
"À ra vậy... Cậu đứng đó nhìn gì thế?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play