_Năm nay Slytherin chuẩn bị CLB nghiên cứu thuật giả kim cổ điển và Nghệ thuật Hắc ám

Lucius buông mắt, nhìn vào cà phê trong tay. Stephen hô lên trước tiên:

_Merlin, chẳng lẽ cậu không biết hiệu trưởng sẽ không cho phép ư? Thầy ấy luôn luôn cho rằng học sinh phải sống trong truyện cổ tích.

Lucius cười lạnh một tiếng. Vài sợi tóc màu bạch kim lóe sáng dưới ánh nến.

_ Cổ tích. Stephen, cậu hẳn nên biết chúng ta không có quyền nằm mơ.

_ Tôi đồng ý.

Wilson buông bút lông chim xuống. Tình trạng giới phù thủy trước mắt, có lẽ chỉ có niên cấp thấp còn không có quyền lợi biết rõ. Nhưng bọn họ sắp tốt nghiệp, bất kể vì lợi ích gia tộc, hay vẫn là lợi ích của riêng bản thân, đều không thể tránh khỏi việc cuốn vào vòng lốc xoáy. Dù sao đây là một trận chiến tranh đoạt giữa quý tộc và bình dân! Nhưng đó chỉ là biểu hiện sơ sài bề ngoài thôi. Bản chất của nó là cuộc chiến tranh đoạt không gian sinh tồn giữa máu trong và máu lai, Muggle. Quý tộc chỉ là bức tường đầu tiên bị đẩy ngã. Có thể làm huynh trưởng cũng không phải loại người nhân từ, nương tay. Bọn họ chỉ có thể hết sức vì chính mình tranh thủ không gian sinh tồn.

Wynne thu lại bộ dáng vui đùa lúc trước, nói:

_ Thủ lĩnh Nam sinh, Nữ sinh cũng không cần lo lắng. Một người là Ravenclaw, người còn lại là Slytherin. Nhưng mà Lucius, khó khăn nhất vẫn là hiệu trưởng Dumbledore.

Lucius nheo đôi mắt màu lam tro lại. Cằm khẽ nâng, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt nhẽo.

_Không cần lo lắng. Tôi nghĩ hiệu trưởng Dumbledore chắc sẽ không để ý mời tôi uống một chén trà chiều đâu

_Như vậy mình chỉ đành mở câu lạc bộ Độc dược thôi. Nhưng mà Lucius, năm nay Slytherin thật đúng là hào phóng. Ngay cả thuật nghiên cứu giả kim cổ điển cũng chịu mở.

Wynne mím môi. Theo biểu hiện của Slytherin, xem ra ngày thái bình không còn bao lâu, nhiều nhất cũng chỉ còn một hai năm. Nhưng mà hiệu trưởng Dumbledore dường như tính toán đem chính trị và chiến tranh chuyển dời đến Hogwarts. Điều này căn bản là trái với nguyện ước của bốn người sáng lập năm đó.

Stephen thở dài, buông tay.

_ Xem ra tớ cũng chỉ có thể hỗ trợ.

Từ trước đến nay, nhà lửng con cũng chưa bao giờ từ bỏ lợi ích của mình. Bất kể Dumbledore lấy tâm tình gì mà phản đối, nhưng không thể nghi ngờ, chương trình hai môn học pháp thuật này rất có ích, khi mà có rất ít học sinh được tiếp xúc với thuật nghiên cứu giả kim cổ điển cùng với Nghệ thuật Hắc ám cao cấp. Trước mắt chúng chỉ được lưu giữ trong một bộ phận Slytherin và Ravenclaw thôi.

Ánh mắt Lucius lộ ra một chút ý cười. Tại cái niên đại này, tuy rằng uy tín Dumbledore vẫn rất cao, nhưng không đến cái khái niệm “không có Dumbledore giới pháp thuật liền xong luôn” giống như sau này. Mặc dù Hogwarts đã có một bộ phận bắt đầu đi theo Dumbledore, nhưng mà phần lớn các nhà vẫn thuộc về máu trong như trước. Các huynh trưởng người đứng đầu trong mỗi nhà, thậm chí cả Chủ tịch Hội học sinh trong trường đều là từ máu trong hoặc quý tộc máu trong nắm trong tay. Có lẽ ngoại trừ một bộ phận nhỏ ra thì đa số các quý tộc bất kể xuất thân từ nhà nào đều vô cùng tinh thông nghệ thuật xử lý công việc, đồng thời rất giỏi nhìn nhận vấn đề và có được quan điểm riêng. Tuy rằng quý tộc rất ít khi để con kế thừa vị thành niên tham gia công việc trong gia tộc, nhưng mà không thể nghi ngờ, họ đều chậm rãi bắt đầu tiếp xúc đến trung tâm quý tộc.

Ngoài ra, hắn lựa chọn thuật nghiên cứu giả kim cổ điển làm câu lạc bộ học tập cũng vì sở thích thăm dò tri thức của Ravenclaw, lòng tò mò của Gryffindor và nhu cầu của Hufflepuff. So sánh với Nghệ thuật Hắc ám, môn học này dễ dàng làm người ta chấp nhận hơn. Bán đi một ít tri thức nhập môn sơ trung để lôi kéo các huynh trưởng và học sinh các nhà khác, vụ buôn bán này hắn lời chắc. Huống chi là…

Màu xám xanh trong mắt Lucius hiện lên một tia xảo quyệt.

Câu lạc bộ học tập thứ hai của Gryffindor là môn Độc dược đấy. Hiện tại chỉ còn Hufflepuff chưa lựa chọn được thôi. Stephen đau đầu. Wynne một hơi uống hết cốc Độc dược rồi đề nghị:

_Stephen, chi bằng bồ dạy môn Chăm sóc sinh vật huyền bí đi, để cho học sinh có cách đối phó với sinh vật huyền bí. Trong nhà bọn này ai ai cũng rất thích thám hiểm Rừng Cấm. Cái ông Hagrid kia hình như luôn thích cổ động học sinh thì phải? Mình đã phải chạy tới chạy lui, bắt không biết bao nhiêu học sinh mới. Merlin mới biết còn chưa học xong bùa chú, bọn chúng có thể đi ra khỏi đó hay không nữa.

Chính bản thân cậu ta cũng không dám tiến vào chỗ sâu trong Rừng Cấm.

Stephen gật gật đầu, nói:

_ Vẫn còn lại một môn.

Lucius đề nghị:

_ Stephen, nếu không thì cậu mở một tạp chí trường học đi. Giống với ấy. Thú vui luôn phải chia sẻ với mọi người chứ?

_ Lucius, bồ muốn biết chuyện trong nhà khác thì cứ nói luôn ra. Thành thật nhé, hỏi thăm chuyện của đám rắn nhà bồ là khó nhất đấy!

Mặc dù Wynne, Wilson và Stephen cũng đã đủ chín chắn, học được cách suy xét vấn đề, nhưng vẫn chỉ là học sinh mà thôi. Họ chỉ chú ý đến bản thân báo chí mà không hiểu được ý nghĩa sâu xa của Lucius khi làm vậy.

_ Tôi nghĩ luôn có học sinh muốn làm phóng viên. Nhưng cho tới bây giờ tin tức sẽ không chủ động đưa lên cửa. Vừa vặn là một lần khiêu chiến rất thú vị, phải không?

Lucius cười cười, dựa vào đệm lưng mềm mại. Cho dù là quý tộc cũng chỉ có con lớn kế gia tộc, con thứ đều phải tự dựa vào bản thân tìm kiếm công việc ưa thích. Mà giới pháp thuật chỉ có vài ngành nghề sản xuất và công việc như vậy. Nếu bọn họ tích lũy kinh nghiệm muộn, vậy rời khỏi trường Hogwarts, bọn họ cũng sẽ chỉ bị mấy lão già kia đè lên đầu. Nhưng mà, nếu những Slytherin dễ bị phát hiện bí mật thì cũng sẽ không xứng làm Slytherin!

Wilson dùng nét chữ ngay ngắn viết xuống tên các câu lạc bộ học tập và nội dung bài giảng. Sau đó để gia tinh đưa qua chỗ Chủ tịch Hội học sinh.

Wilson tò mò hỏi thăm:

_ Đúng rồi, Lucius, thuật nghiên cứu giả kim cổ điển đó do ai phụ trách?

Trong tám câu lạc bộ này, ngoài môn luật pháp do cậu tự phụ trách thì cậu còn cảm thấy hứng thú với lịch sử pháp thuật, Nghệ thuật Hắc ám, và thuật nghiên cứu giả kim cổ điển. Nhưng mà cậu không có nhiều thời gian nên buộc phải lựa chọn. Dùng đồng hồ xoay chuyển thời gian chính là cạn kiệt sinh mệnh tương lai của mình. Một Ravenclaw cơ trí có thể vì tri thức trả giá hết thảy, nhưng tuyệt đối sẽ không giết gà lấy trứng.

Lucius mỉm cười, giải đáp nghi hoặc của Wilson

_Thuật nghiên cứu giả kim cổ điển do tôi phụ trách. Về phần Nghệ thuật Hắc ám có Jethro Parkinson và Rodolphus Lestrange lo.

Wynne oán giận hỏi:

_Này, Wilson, sao bồ không có tí hứng thú nào với vật lộn cận chiến của mình chứ?

Nhưng mà ngay sau đó, cậu ta đã không nói được nữa. Nguyên nhân là Wilson đã đem bánh ngọt nhét vào miệng cậu. Stephen biến ra một cái cốc, sau đó dùng bùa rót nước Agumenti, đem nước đổ đầy cái cốc đưa cho Wynne.

_Tôi thực hi vọng có thể nghe bài giảng của cậu, Lucius.

Wilson khiêm tốn cười. Hiện giờ Hogwarts thiếu rất nhiều chương trình học vốn có. Có vài cái bởi vì tự bản thân pháp thuật suy nhược và ít người nghiên cứu. Có vài cái khác là bị hủy bỏ. Khi còn học năm thứ năm, cậu đã cảm thấy rất có hứng thú với thuật nghiên cứu giả kim cổ điển. Chỉ là lúc ấy Nicolas Flamel cho rằng thuật nghiên cứu giả kim rất nguy hiểm với học sinh, bởi vậy bị Dumbledore hủy bỏ. Thậm chí cậu còn tính toán tốt nghiệp xong sẽ đến nước Pháp chuyên học tập môn này. Cho nên bản thân cậu rất hi vọng câu lạc bộ học tập này được phép mở.

_ Lựa chọn của một Malfoy không bao giờ khiến cậu thất vọng.

Một tay Lucius cầm đũa phép nhẹ nhàng gõ vào bàn tay. Áo chùng phù thủy màu xanh biếc ánh bạc xuất hiện, khiến Lucius vốn đã có phong thái cao quý, lại càng trở nên nổi bật tựa như vị thần Apollo trong thần thoại Hi Lạp. Mặc dù cùng một niên cấp, nhưng trong lòng bọn Wynne lúc này cũng hiện ra một tia ý tưởng sùng bái.

Cuộc họp huynh trưởng kết thúc. Lucius cũng không về kí túc xá nên Horace Slughorn ở nửa đường “tình cờ gặp được” quý tộc bạch kim.

Lucius thoáng nhíu mày, treo lên nụ cười giả tạo, khom người chào hỏi:

_ Con chào giáo sư Slughorn.

_ À, Lucius, một kì nghỉ hè không gặp. Dường như trò càng tươi tỉnh và năng động hơn thì phải.

Slughorn dáng người mập mạp, cả khuôn mặt cũng rất béo tròn. Sau đó lão bước hướng về văn phòng mình. Lucius tự nhiên đi phía sau Slughorn. Vào trong phòng, lão ngồi trên ghế da. Trong hầm dùng pháp thuật khiến nó ấm áp như mùa xuân, cũng không làm cho người ta cảm thấy hơi lạnh âm u.

_Lucius, ta nghe nói trò Nott trở thành thủ lĩnh năm thứ nhất.

_ Dạ. Trò Nott trở thành thủ lĩnh năm nhất sau khi đánh bại rất nhiều đối thủ.

Động tác Lucius tao nhã ngồi xuống một chiếc ghế đối diện trước bàn của giáo sư. Horace Slughorn cười tủm tỉm như trước, giọng điệu tràn đầy tiếc nuối:

_ Thật đúng là xuất sắc! Ta còn nghĩ thủ lĩnh năm thứ nhất là Sirius Black. Ai biết cậu ta lại chọn vào Gryffindor chứ?

_Giáo sư, con tin tưởng vào chiếc Nón phân loại chưa từng quyết định sai lầm. Có lẽ Sirius nhất định phải ở Gryffindor mới có thể phát triển thế mạnh của bản thân cậu ta. Cũng đồng dạng, trò Nott có thể học được nhiều điều khi ở Slytherin. Gryffindor cùng với Slytherin, không, phải là cả bốn nhà ưu khuyết điểm cùng tồn tại.

Lucius giả cười cùng với đáp án hoàn mỹ không chê vào đâu được, làm cho Horace Slughorn nhất thời thất thần.

Horace Slughorn có thể khẳng định trong lòng quý tộc bạch kim nhà Slytherin vĩ đại xa so với nhà khác. Nhưng mà khác với trước kia bộc lộ tài năng, sự cao ngạo tự tin này ẩn giấu dưới bề ngoài bình tĩnh. Thật đúng là khó giải quyết ngoài ý muốn. Vốn muốn để thằng Nott kia ngồi không xong vị trí thủ lĩnh này, nhưng xem ra quý tộc bạch kim dường như lựa chọn nó.

Horace Slughorn vẫn giữ nguyên nụ cười tươi rói trên mặt như trước.

_Lucius, trò có biết, làm một giáo sư quan trọng nhất là học sinh mình.

_Đương nhiên, giáo sư Slughorn, thầy là một giáo sư vô cùng vĩ đại.

Ngữ điệu ngân nga của Lucius dường như tràn đầy chân thành. Nhưng nghe cẩn thận lại giống như cái gì cũng không có.

Horace Slughorn ngược lại hỏi sang chuyện khác:

_ Năm nay Slytherin lựa chọn Độc dược làm nội dung học tập của câu lạc bộ như trước à?

_ Thưa giáo sư, năm nay Gryffindor đã xin được dạy câu lạc bộ môn Độc dược. Nhưng mà các bạn ấy vẫn mời thầy làm giáo sư giảng dạy như trước. Dù sao ở giới pháp thuật hiện tại, trong lĩnh vực độc dược không có người có thể so sánh với giáo sư. Ba con cũng hy vọng con có thể thường xuyên tới học tập thầy.

Lucius kéo dài ngữ điệu ngân nga. Horace Slughorn cười đến vô cùng sung sướng, dù sao lão vẫn luôn theo đuổi vinh dự và danh vọng của bản thân mình. Ngay cả một Malfoy cũng phải thừa nhận bình Độc dược do lão điều chế, thì sao lão lại có thể không vui mừng chứ?

_ Ba của trò yêu cầu quá cao với trò. Thành tích Độc dược của trò luôn làm ta phải khen ngợi không ngớt. Nhưng mà, năm nay Slytherin xin câu lạc bộ học tập gì thế?

_ Giáo sư sẽ biết sớm thôi ạ. Con tin rằng đến lúc đó, giáo sư cũng sẽ vì Slytherin cảm thấy tự hào và kiêu ngạo.

Lucius mỉm cười. Báo cáo chính thức phải trải qua Hội học sinh phê chuẩn, ba ngày sau đưa lên. Nếu Hội học sinh chấp nhận, thì dù là hiệu trưởng phản đối, cũng phải được bộ phận lớn giáo sư tán thành. Ở thời điểm trước đó, Dumbledore thật dễ dàng ra tay quấy nhiễu. Nhưng mà có vẻ như ngay từ đầu, Horace Slughorn đứng ở bên Dumbledore. Trên thực tế, hiện tại Chúa tể Hắc ám có thể cho Horace Slughorn càng nhiều hơn. Chẳng lẽ lão đã sớm biết kết cục của Chúa tể Hắc ám?

Trong ánh mắt Lucius hiện lên sự sắc bén. Có lẽ hắn phải kiểm tra chuyện năm đó của ba hắn một lần nữa. Dù sao lúc ấy ba hắn qua đời ngoài ý muốn, hắn vội vàng bảo trụ gia tộc, đối với Chúa tể hắc ám hết thảy cũng không rõ ràng. Sau này tuy rằng điều tra lại, nhưng tất cả manh mối và tin tức còn đang dang dở đã bị chặt đứt.

Horace Slughorn có loại cảm giác như ngồi ở trước mặt mình là một Slytherin trưởng thành, chín chắn mà không phải là một con rắn nhỏ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play