Wilson tươi cười, nhìn về phía Lucius nói:

_ Quả nhiên trò Nott là thủ lĩnh năm thứ nhất.

_ Wilson, tôi cảm thấy người sáng suốt chỉ cần liếc mắt một cái có thể nhìn ra cậu ta là thủ lĩnh năm thứ nhất.

Lucius dùng cái giọng ngâm nga nói chuyện với bạn bè. Cùng lúc đó hắn nhướng mày, nhìn Wynne đang ôm gối lăn qua lăn lại ở góc phòng, khuôn mặt lộ vẻ khó hiểu.

_Lucius à, rõ là trước khi bọn mình tới thì Wynne đã bị Wilson dạy dỗ một trận.

Stephen bưng bốn cốc đồ uống. Một cốc cà phê đặt trước mặt Lucius, hồng trà cho Wilson, về phần cậu ta là một ly nước lọc. Riêng của Wynne  giống như một ly độc dược.

_ Xem ra tôi bỏ lỡ trò hay gì rồi?

Lucius nhìn đồ uống của huynh trưởng Wynne, hỏi:

_Nhưng mà Wynne, cậu thật sự không có việc gì chứ?

_Tôi thấy cậu ta khỏe re chẳng làm sao cả!

Wilson với tay nhấc một chồng tấm da dê. Khai giảng đã qua một tuần, các nhà cũng bắt đầu chuẩn bị các câu lạc bộ học tập.

_ Cho dù là người khỏe mạnh cũng sẽ có một ngày ngã xuống, đặc biệt vào thời điểm này.

Lucius bưng cốc cà phê, nhẹ nhàng thưởng thức một ngụm, sau đó nhìn về phía bức tranh trong phòng họp của huynh trưởng. Những bức tranh này không nằm trong quyền quản lý của hiệu trưởng. Trên thực tế nội dung của chúng miêu tả lại một đoạn ngắn trong cuộc họp huynh trưởng lần thứ nhất.

Slytherin chưa bao giờ nhắc nhở vô nghĩa cả. Wynne đứng dậy, sửa sang lại đầu tóc mình, rồi nhìn về ly Độc dược phía kia. Gần đây Độc dược của cậu luôn do gia tinh mang tới. Thực ra cậu cũng cảm giác bản thân dường như mệt rã rời.

_ Sức khỏe của mình, chỉ riêng mình mới rõ nhất!

Lucius kéo dài ngữ điệu ngân nga của hắn, vừa lòng nhìn đến hàng lông mày của Wilson và Stephen thoáng cái cau lại.

_Merlin, Luke ơi, chừng nào thì bồ chịu quan tâm đến sức khỏe của mình thế? Mình cảm động quá chừng mất!

Wynne nhận lấy nhắc nhở của Lucius. Tuy rằng cậu không quá tin tưởng có người sẽ động tay chân ở Độc dược của mình, nhưng mà cậu thật sự cần cẩn thận một chút. Dũng cảm của sư tử cũng không phải để chịu chết.

Stephen đánh vỡ không khí có chút ngưng trệ.

_Vẫn nên trở về vấn đề chính, nên mở câu lạc bộ gì đây?

Wilson cầm lấy bút lông chim, nói:

_ Năm nay bên nhà tôi có con cháu dòng họ Phoenix nhập học, chắc các cậu cũng nghe nói rồi phải không?

_ Gia tộc Phoenix, thế gia Ravenclaw, lịch sử lâu đời, thậm chí có thể ngược dòng đến thời đại Merlin, được xưng là cuốn sách lịch sử sống của giới phù thủy.

Ánh mắt màu xanh xám của Lucius hiện lên suy nghĩ sâu xa. Đời trước hắn cũng không để ý các nhà mở câu lạc bộ, bởi vậy trí nhớ có chút mơ hồ. Hồi đó các cuộc họp huynh trưởng cũng không kéo dài như hiện tại. Nhưng mà hắn rất nhanh nhớ đến thời điểm lúc trước Dumbledore cho thay đổi sách giáo khoa ở Hogwarts. Cho dù Slytherin không đồng ý, nhưng bất hạnh Bộ Pháp Thuật áp chế cùng với ảnh hưởng của Tử thần thực tử, thời điểm đó cũng không thể nói cái gì. Gia tộc Phoenix ngược lại dẫn theo một vài học giả Ravenclaw kịch liệt phản đối đề nghị này. Thậm chí ở thời điểm không có cách nào ngăn cản, gia tộc Phoenix tuyên bố từ nay về sau các thành viên sẽ không bao giờ … tiến vào học ở Hogwarts nữa. Toàn gia tộc cứ vậy mà chuyển tới nước Đức.

Wilson tươi cười.

_ Chính xác, Pallas Phoenix cũng là người dẫn đường năm thứ nhất.

Stephen hiểu rõ.

_ Hiểu rồi, câu lạc bộ của các cậu sẽ là nhóm nghiên cứu lịch sử pháp thuật. Chắc là nhằm vào giáo trình lịch sử pháp thuật của chúng ta. Các cậu cũng biết một số quan điểm lịch sử trong sách không được chính xác cho lắm, đáng tiếc giáo sư Binns cũng không cẩn thận sửa chữa như trước.

Sức quan sát của tụi lửng con cho tới bây giờ không hề thấp. Chẳng qua không hứng thú thể hiện quan điểm của mình thôi.

_Tôi nghĩ lấy đặc tính nghiêm cẩn của gia tộc Phoenix, chỉ sợ không chỉ sửa sai thôi. Trên thực tế lịch sử pháp thuật đâu chỉ có thời kì quang vinh. Năm đó giáo sư Slytherin, một trong bốn người đứng đầu rời đi Hogwart, nhưng vẫn lưu Tử Xà lại, tuy rằng không ai biết ở nơi nào. Nữ sĩ Ravenclaw để lại tập hồi kí chỉ nói qua Slytherin cực kì yêu thương con Tử Xà này. Nếu không phải bởi vì chuyện nghiêm trọng, không có khả năng lưu lại nó.

Wilson rất tò mò. Những chuyện này chỉ được nói đến vài câu mơ hồ trong sách lịch sử pháp thuật, còn nhắc tới ba người sáng lập vô cùng đau xót nhìn theo bóng dáng người bạn đi xa.

Ở chuyện này, Wynne cùng Stephen cũng rất tò mò.

_ Luke, nhà cậu là gia tộc pháp thuật ngàn năm, lại còn là thế gia Slytherin hẳn là có vài lời đi!

Lucius ngân nga:

_Tôi nghĩ có thể có liên quan đến giáo hội. Thực ra tôi cũng chỉ biết ở sau khi Slytherin bỏ đi, cuộc chiến săn phù thủy của giáo hội ít đi rất nhiều, mà quy mô lớn nhằm giết hại phù thủy nhỏ tuổi gần như không còn. Từ đó trường Hogwarts không còn bị chiến tranh lan đến. Mục tiêu của giáo hội bắt đầu chuyển hướng sang ma cà rồng, người sói cùng với các sinh vật huyền bí.

Trong khoảng thời gian này, một vị tổ tiên Malfoy hiểu biết rõ nhất tình hình cũng không lưu lại lời nào. Chỉ có trong bản chép tay ghi lại tình huống trước và sau khi giáo sư Slytherin rời đi Hogwarts. Đương nhiên nữ sĩ Ravenclaw ghi lại cẩn thận hơn, nhưng cũng chỉ là kể lại vài chi tiết với độ dài hơn một tấm da dê. Dù sao bộ sách này gia tộc Malfoy chủ yếu ghi lại lịch sử bản thân cùng với lịch sử phù thủy đi qua thời đại hắc ám không thể quên.

Wynne nhún vai. Nhưng dù sao đối với phương diện lịch sử này, cậu nhiều lắm chỉ là tò mò thôi.

_ Tiếc ghê!

Wilson chuyển hướng về đề tài cũ, thuận tiện lấy ra mấy phần bộ sách pháp luật từ thư viện. Trên thực tế chúng đã coi như là tất cả pháp luật ở giới phù thủy.

_ Bản thân tôi định mở thêm câu lạc bộ nghiên cứu pháp luật, tôi làm Chủ nhiệm.

Wynne không nhịn được, than thở:

_ Merlin ơi, những quyển sách này chỉ làm người ta đau đầu thôi! Mình thấy chúng toàn là vô nghĩa hết trơn! Một quan điểm duy nhất có ích chính là “đã làm sai thì phải nhận trừng phạt”. Không cần sửa chữa là có thể chiếm lấy hai dòng. Wilson, bồ cố gắng thì có thể biến hai dòng vô nghĩa ấy thành bốn dòng đấy!

Thật ra Lucius cũng tương đối ngầm đồng ý với lời Wynne. Tuy rằng pháp luật chắc chắn không thể thiếu, nhưng mà so với pháp luật Muggle, pháp luật phù thủy vừa không hoàn thiện lại lắm thứ vô nghĩa. Nhưng mà Wilson cũng không phải người như vậy! Cậu ta không hề do dự đem một quyển sách dày đập về phía Wynne, làm cho đầu Wynne “thân mật” tiếp xúc với cái bàn.

Wilson gật đầu vừa lòng.

_ Tốt lắm, tôi tiếp tục nói.

_ Trên phương diện nghiên cứu, lại còn đề cập đến vấn đề danh dự học giả, thì cho dù là sư tử dũng cảm nhất cũng không thể khiêu chiến điểm mấu chốt của đám ưng này. Nhưng tớ nghĩ nguyên nhân chính là vì Wynne quấy rầy làm cậu ấy mất ngủ cả đêm thì đúng hơn.

Lucius liếc mắt nhìn về phía Stephen. Trước nay hắn vẫn đều coi thường năng lực nhóm lửng con này. Kì thật ở thời điểm phù thủy Hắc ám/Chính nghĩa giao tranh, nhất là ở trận chiến cuối cùng, bất kể là Slytherin thua trận hay Gryffindor thắng trận, thậm chí các gia tộc máu trong và quý tộc của Ravenclaw đều chịu tổn thất cực kì nghiêm trọng. Đến nông nỗi Gryffindor không còn một quý tộc nào, gia tộc máu trong ngoài nhà Weasley cũng biến mất hết. Ngược lại Hufflepuff còn nhiều gia tộc máu trong trụ vững nhất.

_Trong tin tức không thú vị nhất cũng có thông tin cần chú trọng. Ít nhất tớ hiểu được hôm nay tuyệt đối không thể nói giúp Wynne.

Stephen cười cười, tốt bụng giải đáp nghi vấn của Lucius. Ánh mắt kia nhìn chăm chú làm cậu khó có thể chống đỡ. Stephen đột nhiên trong xương cốt có loại cảm giác bị đông cứng.

Wilson đem kế hoạch thành lập câu lạc bộ của tụi ưng nhỏ nói xong thì đến lượt của Stephen. Lúc này, Wynne rốt cuộc đứng lên.

_ Sách bách khoa bùa chú cuộc sống, tri thức khẩn cấp chữa miệng vết thương?

Wynne nhịn không được r*n rỉ một tiếng, nụ cười mỉm của Lucius cứng đờ. Đúng chuẩn tác phong của nhà Hufflepuff từ trước đến nay! Nhưng nếu hiện giờ Ravenclaw nhiệt tình như vậy, hắn cũng tính toán thay đổi một chút Slytherin. Về phần con sư tử vẫn luôn tràn ngập ý tưởng Wynne kia không hề trong phạm vi lo lắng của hắn. Câu lạc bộ của nhà lửng con bình thường như vậy mới dễ dàng tặng cho Dumbledore nhiều sơ hở.

Stephen nhận được Wynne xem thường, Lucius mơ hồ cứng ngắc, cùng với Wilson rối rắm. Sau đó cũng u buồn theo.

_Thực hiển nhiên….

Lucius kéo dài ngữ điệu

_Không thông qua!

Wynne nối tiếp ngay sau đó:

_Phản đối!

Wilson đảo hai mắt mình, đem bút lông chim gạch rớt hai cái câu lạc bộ này đi.

Wilson hỏi:

_Gryffindor thì sao?

_ Vật lộn cận chiến thế nào?

Wynne xoa tay, chung quy sư tử vẫn luôn yêu thích khoe khoang nắm đấm của mình. Lucius nhớ tới đời trước mình đánh nhau với Weasley. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng bản thân quả thật đánh không thắng nổi sư tử. Ai bảo hắn xao nhãng huấn luyện thân thể chứ ? Quá mất mặt, nhất là đánh mất mặt mũi mà một người ba tuyệt-đối-không-thể-đánh-mất trước mặt con trai. Thì ra đầu sỏ gây nên chuyện này có một phần của Wynne nha ~ Lucius đơn giản chọn một lời nguyền không tiếng động, bắt đầu trầm ngâm. Có lẽ hắn nên tặng Wynne một chút phiền toái? Dù sao sư tử vẫn luôn tràn ngập sức sống. Wynne đột nhiên cảm thấy được sau lưng lạnh buốt. Đối với nguy hiểm, trực giác cậu luôn luôn mẫn cảm sâu sắc. Cậu nào có đắc tội qua ai đâu nhỉ?

_Còn một CLB nữa, tự nhiên quên mất rồi. Nhất định là lỗi của Stephen, làm hại mình mất trí nhớ.

Wynne đột nhiên nằm úp sấp trên mặt bàn một lần nữa, vẻ mặt vô tội đáng thương nhìn về phía Wilson. Wilson làm như không thấy. Stephen đang tìm khăn tay, cậu bị nước bọt của con sư tử kia bắn lên. Khóe mắt Lucius co giật không ngừng được. Loại cảm giác sư tử nháy mắt biến thành chó này, làm cho kẻ đã không còn là học sinh như hắn cũng suýt không chống đỡ được.

Wynne đột nhiên vọt tới trước mặt Lucius, cười nham hiểm hỏi:

_Này, Lucius, giúp mình một chuyện này nhé!

Lucius nheo lại ánh mắt, nói:

_ Ờ, cậu biết đấy, Wynne, tôi là huynh trưởng nhà Slytherin.

Wynne vỗ bả vai Lucius, hỏi:

_ Yên tâm, tuyệt đối sẽ không gây phiền phức cho bồ! Bồ lừa cái thằng Lockhart học năm thứ ba qua đến câu lạc bộ vật lộn cận chiến của mình, không khó đúng không?

_ Tôi được lợi ích gì?

Lucius cũng không thích Lockhart đầu nhồi đầy cỏ rác ngu ngốc kia. Nhưng mà Lockhart là một Slytherin. Phải bán thì hắn cũng đem Lockhart bán với một cái giá tốt, đúng không?

Wynne ôm ngực, nhìn về phía Lucius.

_Luke, bồ làm tổn thương bạn bè quá! Mình đang giúp bồ rửa sạch mấy thành phần mắc ói của trường Hogwarts đấy! Rõ là giảm tải bớt lượng công tác cho huynh trưởng nhà Slytherin như bồ mà!

Lucius giả vờ cười nhướng mày.

_Wynne, tôi sẽ suy xét tăng giá, nếu cậu tiếp tục nói như thế nữa!

_ Được rồi, mình đã nhìn thằng nhóc kia đã không vừa mắt lâu rồi, rất muốn đánh nó một trận!

Sư tử ngẫu nhiên sắm vai mèo. Nhưng đừng hi vọng bọn họ là một con mèo chân chính.

_Không tồi, giao dịch thành công. Nhưng mà tôi muốn nội dung chương trình học của các cậu.

Lucius sảng khoái đưa ra yêu cầu của mình. Một Malfoy sẽ không làm cái loại chuyện vật lộn này trước mặt công chúng, nhưng mà hắn quả thật thích chương trình học. Bởi vì phương pháp nắm đấm đơn giản, thô bạo này rất hợp để đối phó với mấy kẻ như Weasley!

_Wilson, tớ cảm thấy cậu nên hoàn thiện một vài nội quy trường học trước đi!

Stephen thì thào với Wilson. Nhìn thấy Wynne ôm cổ Lucius cười to vui vẻ cùng với Lucius cười nửa miệng vì đem người bán với giá tốt, đột nhiên trong lòng cậu dâng lên một loại cảm giác: quả nhiên màu đỏ ánh vàng và màu xanh biếc ánh bạc không thể trộn cùng một chỗ. Loại tổ hợp này thật khủng bố! Cậu chỉ đành cầu nguyện giúp cho cái đứa học trò tên Lockhart kia thôi. Merlin hi vọng cậu ta không quá thê thảm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play