Ngày hôm đó, Dương Kiến là người đầu tiên dẫn người chạy tới. Tình cảnh của Ngô Thanh Thanh lúc ấy bị rất nhiều người tận mắt chứng kiến: tóc tai rối bù, quần áo tả tơi.
Sau đó, tuy anh đưa cô đến bệnh viện, nhưng trong lòng lại rõ ràng — giữa anh và cô, đã không còn khả năng.
Trong tim anh, câu trả lời đã có sẵn.
Dương Kiến biết suy nghĩ như vậy là sai, nhưng anh không thể khống chế nổi chính mình.
Cha mẹ anh từng yêu thương nhau tha thiết, nhưng kể từ ngày cha tận mắt chứng kiến mẹ bị kẻ khác chiếm tiện nghi, gia đình ấy không bao giờ còn như trước. Ngày nào cũng là cãi vã, ngày nào cũng là tiếng khóc.
Từ nhỏ, bên tai anh đã luôn quanh quẩn câu nói: “Bị người ta nhìn thấy rồi thì chẳng còn sạch sẽ nữa.”
Anh hiểu rất rõ, những lời độc địa đó đã khắc sâu vào tận xương tủy, bóp méo bản tâm anh. Anh không phản kháng nổi, cũng chẳng thể thay đổi được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play