Chu Linh ngoài cười nhưng trong lại chẳng cười, ánh mắt lạnh lùng lướt qua, giọng điệu chẳng hề thân thiện:
“Nhà các người không dạy phải đi đứng thế nào sao? Không thấy trên đường có nhiều người như vậy à? Các người đẩy người ta ra thì thênh thang mà đi, nhưng có nghĩ đến nếu người bị đẩy ngã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không?”
Thấy đối phương định mở miệng, Chu Linh liếc mắt, gằn từng chữ, giọng sắc lạnh:
“Câm miệng lại, lão nương còn chưa nói xong đâu!”
“Tôi mặc kệ người khác có truy cứu hay không, nhưng tôi thì chắc chắn sẽ. Xương cốt tôi bây giờ còn đau đây này, các người nhất định phải đi bệnh viện với tôi để kiểm tra. Nếu gãy, thì phải bồi thường tiền thuốc men, tiền mất sức lao động, tiền dinh dưỡng, và cả khoản bồi thường tổn thất tinh thần.”
“Nếu tình hình nghiêm trọng, tôi sẽ phải nằm viện. Khi đó, các người phải trả tiền mời hộ công chăm sóc ăn uống sinh hoạt hằng ngày cho tôi.”
Cô dừng một nhịp, khóe môi cong lên, ánh mắt chiếu thẳng vào Ôn Như Ngọc, giọng điệu ngả ngớn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play