Tiêu Sí Hành: “Anh xảy ra tai nạn xe, giờ đang ở bệnh viện, em có thể đến thăm anh không?”
Đường Dục xem tin nhắn: “?”
Bị tai nạn xe thì tìm cậu làm gì chứ?
Cậu không phải bác sĩ, cũng không phải nhà tang lễ, gửi nhầm tin nhắn à.
Đường Dục tắt máy bỏ điện thoại vào trong túi áo khoác.
Ông chủ của Đàm Phượng Lâu đào ra một lô hàng mới, số lượng không nhiều, nhưng chất lượng rất tốt, mặc dù không phải đồ mà Đường Dục thích, nhưng mấy cái loại đồ này chỉ cần nhìn thôi cũng cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Chu Bình Giang hỏi Đường Dục: “Thế nào, có đồ vừa mắt không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT