Từ ngày Tần Thời Luật đi Đường Dục có gửi tin nhắn cho anh một lần, sau đó thì hai người không liên lạc với nhau nữa.
Cũng không biết tình hình của Tần Thời Luật ở bên đó như thế nào, chỉ là cuộc sống của Đường Dục rất tiêu dao tự tại.
Hai ngày sau, trước tòa nhà Phụng Nghiệp, Đường Dục và Dư Lạc Dương mỗi người cầm một vé vào cổng.
Hôm nay ở đây có tổ chức triển lãm tranh, vé vào cổng là Dư Lạc Dương lấy được, cậu ta không nghĩ là Đường Dục sẽ đến, chỉ là dư một vé, nên cậu ta thuận miệng hỏi một câu, kết quả là Đường Dục thực sự đi cùng cậu ta.
Dư Lạc Dương hoài nghi nhìn Đường Dục: “Không cần tôi dẫn cậu đến chùa à, đến đó tìm một sư phụ trừ tà đi.”
Đầu tiên là nghiên mực cổ, sau đó là hoa của Viện Khoa học Nông nghiệp, bây giờ lại đi xem tranh cùng cậu ta, sẽ không phải là Đường Dục bị thế lực hắc ám nào đó đoạt xá thân xác rồi chứ, hay sâu thẳm trong linh hồn cậu vốn là một đại lão rất có phẩm vị.
Đường Dục cũng lười để ý đến cậu ta: “Con người cậu cũng thật là mê tín.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play