Từ lúc đăng ký kết hôn đến giờ, Tần Thời Luật vẫn chưa ăn được bữa cơm đàng hoàng nào ở nhà với Đường Dục cả, hôm nay hiếm khi anh có cơ hội ở nhà xem ngày thường Đường Dục làm gì, kết quả anh phát hiện... cậu không làm gì cả.
Lấy hàng về xong, cậu liền nằm bò ra trên ghế sô pha ở phòng khách, không phải là kiểu giạng chân giạng tay nằm chình ình ra đấy, mà là nằm cuộn người lại, nhìn qua trông cậu y như một chú mèo lười biếng.
Đường Dục nhắm hờ mắt, dáng vẻ như sắp ngủ đến nơi, Tần Thời Luật cầm laptop ngồi ở bên cạnh cậu làm việc, hai người không ai quấy rầy ai.
Đường Dục nằm hai đó tận hai tiếng liền, Tần Thời Luật thấy cậu không có chân chính nhắm mắt lại, nói cách khác là hai tiếng này cậu hoàn toàn đang ngẩn người, chờ đến lúc ánh mặt trời phía bên ngoài không còn nắng gắt nữa, cậu mới chạy tới trong sân trông coi việc xây dựng nhà kính trồng hoa.
Tần Thời Luật phát hiện hiệu suất làm việc trong hai giờ đồng hồ này của anh cực kỳ thấp, anh còn chưa đọc hết một phần văn kiện.
Thím Trương rót một cốc cà phê khác cho Tần Thời Luật. Tần Thời Luật hỏi: “Mấy ngày nay em ấy đều ủ rũ không có tinh thần như vậy hả thím?”
Thím Trương không cảm thấy vậy, nói: “Cậu ấy vẫn rất có tinh thần mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play