Cùng lúc đó, ở bên ngoài.
Cù Kính nhắm mắt cảm nhận chuyển động không gian bỗng khựng lại, rồi hơi cau mày, vẻ mặt nghiêm túc đứng dậy, nhìn sang Ô Linh Nhi cũng đang lo lắng, hỏi: "Tiểu gia hỏa của cô còn cảm nhận được Kỳ Quan Thù không?"
Bị Cù Kính hỏi, Tu Vọng, vốn đang cố gắng tìm kiếm khe hở không gian, bỗng sực tỉnh, mình đã tìm khe hở không gian lâu như vậy mà hoàn toàn quên cảm nhận vị trí của Kỳ Quan Thù! Lần nữa cảm nhận, nó cũng phát hiện nơi này đã hoàn toàn không còn hơi thở của Kỳ Quan Thù!
Đôi mắt trắng dã của Tu Vọng lập tức ầng ậng nước, bay đến bên cạnh Ô Linh Nhi, vừa múa tay múa chân vừa nói: "Cha... không ở... không có...!"
Có lẽ vì quá lo lắng, khả năng ngôn ngữ vốn không được trôi chảy của Tu Vọng gần như biến mất hoàn toàn. Ô Linh Nhi chỉ có thể phỏng đoán từ những động tác của nó: "Ý của cậu là cậu không tìm thấy vị trí của anh trai? Anh ấy không ở đây?"
Tu Vọng khóc lóc gật đầu, vô cùng thất bại nắm lấy tay áo của Ô Linh Nhi, miệng phát ra những âm thanh không thể hiểu được.
Ô Linh Nhi cũng sững sờ trước kết quả này. Vốn dĩ nàng không giỏi về khoản tìm người, trước đây tương đối bình tĩnh là vì Tu Vọng có thể cảm nhận được vị trí của Kỳ Quan Thù, lại có năng lực không gian, có thể nhanh chóng tìm được người. Nhưng giờ đây, Tu Vọng lại nói không cảm nhận được Kỳ Quan Thù, điều này khiến Ô Linh Nhi bắt đầu hoảng loạn và mông lung. Nếu Tu Vọng không cảm nhận được Kỳ Quan Thù, vậy nàng phải làm sao bây giờ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT