Xuống máy bay, với sự giúp đỡ của Ổ Linh Nhi, Kỳ Quan Thù lặng lẽ trở về Nghiêu Cương. Cậu không lập tức trao đổi với Thần Đồng Mộc, mà về thẳng nơi ở của mình.
Đầu tiên, cậu đặt lại đôi mắt Vệ Lang Huyền đã cho mượn vào chiếc hộp gỗ. Sau đó, cậu đi vào cổ thất, tháo chiếc lục lạc của Bách Lí Nhược ra khỏi tóc, đặt vào linh dịch chữa trị. Linh lực ngưng tụ thành một con dao khắc, cậu bắt đầu cẩn thận chữa trị vết nứt trên lục lạc.
Toàn bộ động tác kéo dài gần hai giờ. Một vết nứt nhỏ, lại gần như tiêu hao hết toàn bộ linh lực của Kỳ Quan Thù. Lấy chiếc lục lạc đã được chữa trị ra khỏi linh dịch, lau sạch những vệt nước, Kỳ Quan Thù theo bản năng giơ lục lạc lên, đặt trước mắt và lắc nhẹ một cái.
Lưỡi linh vẫn còn, chỉ tiếc, nó đã không còn có thể phát ra bất kỳ âm thanh nào. Điều này có nghĩa là chủ nhân của cốt linh đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Đôi mắt ứ đọng bi thương, Kỳ Quan Thù hai tay nâng cốt linh, cúi đầu quỳ trên mặt đất, không biết đang suy nghĩ gì.
Dưới ánh trăng, thân hình cậu trông gầy gò hơn trước rất nhiều. Vị Thiếu Tư Quan từng có thể gánh vác gánh nặng của Nghiêu Cương, vào ngày tìm lại được thân phận Phán Quyết giả, lại bị áp lực đè sụp cả lưng.
Người khác chỉ biết tán thưởng thiên phú thông minh của cậu, là một thiên tài xứng đáng. Đối mặt với bất kỳ khó khăn nào cũng có thể bất động như núi trước giông bão. Nhưng không ai quan tâm để có được sự vinh quang hiện tại, cậu đã mất đi những gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play