Kỳ Quan Từ nhíu mày sắp xếp lại mấy từ ngữ này trong đầu, rồi thử giải thích: "Ông nói, nguyên nhân cái chết của ông có oan khuất, cầu chúng tôi trả lại công đạo... và chuyện này có liên quan đến con gái ông?"
Trịnh Thừa Vũ kích động gật đầu. Có lẽ ông là một nông dân lao động chân tay, nên rất kính sợ và tin tưởng chuyện quỷ thần. Sau khi Kỳ Quan Từ nói xong, ông không biết phải diễn tả tâm trạng mình thế nào. Ông vốn ăn nói vụng về, không thốt nên lời, bèn dứt khoát quỳ xuống trước mặt Kỳ Quan Từ và Trì Tinh Nhạc, chắp tay cầu khẩn, rồi dập đầu mấy cái xuống đất.
Hành động này khiến hai người, vốn đã quen với giáo dục bình đẳng, sợ đến tái mặt. Trì Tinh Nhạc phản ứng nhanh, sau khi Trịnh Thừa Vũ dập đầu một cái, cậu lập tức đưa tay ra ngăn lại, rồi quay sang Kỳ Quan Từ, dùng tay ra hiệu hỏi xem ý cậu thế nào.
Kỳ Quan Từ nhìn chằm chằm Trịnh Thừa Vũ vài giây, sau đó tiến tới. Trong ánh mắt khẩn cầu của Trịnh Thừa Vũ, cậu dập tắt ảo tưởng của ông, lạnh nhạt nói:
"Quốc gia có quốc pháp, Minh Phủ đương nhiên cũng có quy củ của Minh Phủ. Cho dù có oan tình, cũng không phải chúng tôi có thể quyết định. Nếu ông thực sự có điều tiếc nuối, thì hãy đợi sau khi nhập âm, đến chỗ phán quan mà tố cáo. Nhiệm vụ của chúng tôi chỉ là đưa ông nhập âm, còn chức trách của ông là phục tùng."
Trì Tinh Nhạc cũng không ngờ rằng Kỳ Quan Từ, người trước đây đến cả Bạch Vô Thường là gì cũng phải tra cứu, lại có thể nói ra những lời như vậy khi đối mặt với một tình huống hoàn toàn trái ngược với những gì cậu được giáo dục.
Mặc dù Kỳ Quan Từ nói không sai, nhưng cảm giác cậu ấy mang lại hoàn toàn khác với vẻ ngoài tươi sáng trước đó. Cứ như thể, cậu ấy thật sự chỉ là một vị vô thường quan làm việc theo quy tắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play