“Tiểu gia hỏa, cậu còn không buông tay sao?”
Giọng nói ôn hòa mềm mại, cực kỳ giống được bao bọc bởi những đám mây, từng tiếng nhẹ nhàng lọt vào tai, dường như được trở về trong vòng tay mẹ, ấm áp và thoải mái.
Giọng nói của mẹ, sự dịu dàng của mẹ, mỗi tiếng gọi, đều giống như mưa bụi, thâm nhập vào xương tủy. Nhìn qua không có lực sát thương, nhưng khi chồng chất đến một mức độ nhất định, sẽ hóa thành kén tơ, không thể thoát ra.
Ngồi trên ghế chính, ôm một chiếc tã lót ru ngủ, ánh mắt của Hà Lê Đế Mẫu chứa đầy từ bi và đau lòng, nghi hoặc nhìn về phía thiếu niên cách đó không xa, rõ ràng trên người đầy thương tích, sức lực cũng sắp không thể chống đỡ để đứng lên.
Trong phòng, chiếc thảm vốn sạch sẽ ấm áp, đã gần như bị máu làm bẩn, những sợi tơ tản ra ánh sáng trắng ấm áp treo lơ lửng một con quái vật đã mất đi ý thức, những đồng bọn còn lại của con quái vật này tuy rằng còn có thể chống cự, nhưng trên người cũng đã bị không ít sợi tơ đâm xuyên.
Lâu Tư Ngu quỳ trên mặt đất, thở hổn hển. Vốn dĩ luôn trang điểm chỉnh tề, hắn hiếm khi lại bẩn thỉu lôi thôi một thân. Quần áo bị sợi tơ làm rách nát, vừa đủ để che thân thể. Tóc ở thái dương cũng bị cạo đi một phần, lòa xòa trên má, nhìn qua giống như một cô gái nhỏ.
Hắn rõ ràng đã phong bế thính giác của mình, nhưng giọng nói của Hà Lê Đế Mẫu, vẫn có thể truyền rõ ràng vào trong đầu hắn, bị sợi tơ từ âm thanh khống chế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play