Chúc Vân Vân hết sốt, cả người như vừa làm một cơn ác mộng, sau đó choàng tỉnh khỏi cơn mơ.
Bây giờ trời đã tối.
Bốn phía đen như mực, chỉ có ánh sáng từ cửa sổ xuyên vào, khiến xung quanh không đến mức tối tăm không nhìn thấy gì.
Chúc Vân Vân nhìn xung quanh, cô nhỏ giọng gọi: “Tổng giám đốc Cố?”
Không thấy ai đáp, Chúc Vân Vân lại gọi: “Cố Yến?”
Đang lúc Chúc Vân Vân nghi ngờ đối phương không biết đã đi đâu, Cố Yến cuối cùng cũng phát ra một chút động tĩnh.
“Ngủ rồi, gọi gì đấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT