Chuyện trên mạng, nói dễ thì cũng dễ, chỉ cần làm rõ sự thật, chứng minh quyền lợi là xong; mà nếu mặc kệ cũng chẳng sao. Nhưng khi độ nóng của đề tài chưa hạ hẳn, thì dù thế nào cũng không tránh khỏi bị lôi ra bàn tán đi bàn tán lại. Muốn không trở thành đề tài của người khác, chỉ có thể dùng một chủ đề nóng hơn để đè xuống. Sau đó thì thuê người quản lý bình luận, báo cáo, xóa bài… một chuỗi dịch vụ “trọn gói”. Nếu không phải nhân vật được đặc biệt chú ý, thì cũng chẳng ai rảnh mà theo dõi xem rốt cuộc bạn đang làm gì.
Xe vẫn lao đi, dần bỏ lại sau lưng trung tâm phồn hoa cùng những tòa cao ốc sừng sững. Đến khi xe bắt đầu leo lên đường núi, Phương Tình mới nhận ra lần này Bùi Trắc đưa cô đến một nơi vừa xa vừa kín đáo.
Khung cảnh xung quanh cũng khá dễ chịu, hai bên đường cây cối xanh rợp. Xe dừng lại trước một căn biệt thự tường trắng, ngói đen. Phương Tình đi theo Bùi Trắc xuống xe, thấy anh mở cốp lấy ra một món quà, rồi bấm chuông cửa.
Bị kéo tới đây ngay sau giờ tan học, đến tận lúc này Phương Tình vẫn chưa rõ Bùi Trắc định đưa mình đến gặp ai. Khi chủ nhà còn chưa ra mở cửa, cô khẽ rút tay khỏi cánh tay Bùi Trắc, định hỏi thì đúng lúc anh quay lại. Cùng lúc ấy, cánh cổng sắt chậm rãi mở ra. Sau khi hai lớp cửa đều mở, hiện ra trước mắt là một người phụ nữ xinh đẹp đang ôm đứa bé trong lòng, mỉm cười nhìn họ.
Người phụ nữ trẻ ôm đứa bé trong ngực. Đứa bé ngậm ngón tay, đôi mắt to đen láy tò mò dõi theo họ. Trong khoảnh khắc ngẩng đầu, Phương Tình bất ngờ chạm phải ánh mắt ấy, lại còn nhận thêm một cái nhìn dò hỏi từ Bùi Trắc bên cạnh. Cô chỉ cảm thấy vô duyên vô cớ áp lực như đè nặng cả người!
Đặc biệt hơn cả là, người này, cô còn quen biết!
“Các người tới rồi à, mau vào đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT