Thôi gia biến mất chỉ sau một đêm, người dân trên trấn ngoài kinh ngạc ra vẫn là kinh ngạc. Nhưng sau khi huyện lệnh dán bố cáo ra, mọi người lại càng chấn động hơn. Phải làm những chuyện thương thiên hại lí đến mức nào mới bị bắt hết thế này!
Các nhà trên trấn đều nhìn chằm chằm vào sản nghiệp của Thôi gia, muốn chia một chén canh như trước kia Thôi gia đã làm với Quý gia. Nhưng không ngờ huyện lệnh đã sớm tịch thu sản nghiệp của Thôi gia. Nếu muốn, cũng chỉ có thể đến chỗ huyện lệnh.
Dân thường thường không dám đối đầu với quan. Khi thấy nha dịch trên đường, họ đều cảm thấy sợ hãi, huống chi là muốn nói chuyện với huyện lệnh đại nhân.
Trong lúc nhất thời, những người muốn chia chác Thôi gia liền sôi nổi cho phu nhân của mình đến cầu xin trước mặt Quý Thời Ngọc.
Quý Thời Ngọc không muốn quản những chuyện này. Dù sao huyện lệnh đã mang tất cả sản nghiệp đi rồi, không nói gì khác, tự nhiên là muốn giữ lại một ít để dùng.
Cậu cũng biết bổng lộc của quan huyện thực sự không cao.
Sau khi tiễn hết các phu nhân đến, cậu mới trốn vào Phiêu Mãn Hương để gặp Như Lam và những người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play