Quý Thời Ngọc khai trương cửa hàng, mặc dù giống cậu, nhưng hắn không phải Quý Thời Ngọc…
“Nghe nói hắn đã đến nha môn rồi, cửa hàng bây giờ đúng là dưới danh nghĩa của Quý thiếu gia, chúng ta phải...”
Tên đầy tớ đưa tay lên, làm một cử chỉ khoa tay múa chân ở cổ.
Thôi Trí Minh lườm hắn một cái, cười lạnh: “Ngươi quá coi trọng hắn, trước kia Quý gia đúng là có kinh doanh, cũng làm rất tốt, nhưng ta thực sự hiểu Quý Thời Ngọc, bảo hắn ăn chơi thì còn được, chứ nếu thật sự làm chuyện gì đứng đắn thì hắn không làm nổi đâu.”
Trước đây khi còn hôn ước, hắn thường xuyên cùng Quý Thời Ngọc nhắc đến chuyện cửa hàng, tự nhiên cũng là để tìm hiểu tình hình thực tế của cửa hàng Quý gia, nhưng mỗi khi nhắc đến, Quý Thời Ngọc đều không hề hứng thú, sau này mới biết là cậu hoàn toàn chưa bao giờ để tâm đến chuyện làm ăn của Quý gia.
Người vụng về như vậy, dù có thể làm Hương Cao được lòng người, thì cũng chỉ là do người khác đã đút cơm đến tận miệng hắn, nhưng nếu để hắn kinh doanh cửa hàng thì sau này cũng chỉ có đóng cửa.
Theo hắn thấy, Quý Thời Ngọc chỉ là một vật trang sức, uổng có dung mạo và tính nết, thích hợp để nuôi trong nhà làm trò tiêu khiển, thỉnh thoảng trưng ra cho có lệ thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT