Chớp mắt đã vào tháng chín, đồng ruộng cây trồng nên thu thì đều có thể thu, còn có thể trồng thêm một vụ cải trắng.
Thích Sơn Châu vốn không có chuyện gì quan trọng, chỉ là hai ngày này huyện thành xảy ra vụ án khá nghiêm trọng, cho nên hắn phải ở lại huyện thành điều tra, đừng nói là thu hoạch mùa màng, ngay cả về nhà cũng trở nên xa xỉ.
Quý Thời Ngọc nhớ thương hắn và cũng đau lòng cho hắn, thỉnh thoảng Thích Sơn Châu về nhà, cậu không dám nói những lời khiến hắn lo lắng, chỉ có thể tự mình dẫn người ra đồng thu hoạch. Đồ thu hoạch được đều cho vào hầm để dự trữ, còn lương thực thì đợi vụ thu hoạch đến rồi mới gặt.
Dù vậy, Quý Thời Ngọc cũng mệt mỏi, cậu đã thế, càng không cần phải nói Thích Ngư và Vu Thật. Để bồi bổ cho họ, ngày nào cũng phải ăn thịt.
“Tẩu tẩu, chúng ta đã thu hoạch đồ ăn xong, bây giờ đệ muốn cùng Vu Thật ca đi gieo hạt.” Thích Ngư lau mồ hôi, giống như một tiểu đại nhân, nói: “Tẩu ở nhà nghỉ ngơi đi! Đừng làm mình mệt!”
Ca ca không có ở nhà, hắn liền phải giống một đại nhân chăm sóc cho tẩu tẩu thật tốt!
Quý Thời Ngọc làm sao có thể yếu đuối đến mức ở nhà nghỉ ngơi, để một đứa trẻ ra đồng làm việc kỳ cục như vậy được. Cậu cười nói: “Không sao, hiện tại ta còn chưa mệt, chúng ta cùng đi. Mấy thứ đó gieo xong rất nhanh, còn phải tưới nước, hai đứa không lo hết được nhiều việc như vậy đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT