“Là ta vừa rồi nói chuyện lớn tiếng quá...”
Thích Sơn Châu đang bận rộn trong bếp, cậu đi vào đưa chiếc xương to cho hắn. Chỉ vài đường băm, hắn đã chặt xương xong, bỏ vào nồi chần qua nước sôi.
"Sao lại đổ đầy mồ hôi thế này?" Thích Sơn Châu liếc nhìn cậu, rồi lấy ra một chiếc khăn từ trong ngực áo, lau mồ hôi giúp cậu.
Quý Thời Ngọc tiện tay nhận lấy chiếc khăn, vừa cười vừa nói: “Lúc trước thấy ngươi giắt khăn còn lấy làm lạ, sau này mới biết là chiếc khăn của ta. Ta cứ mãi quên hỏi, ngươi vứt đi rồi lại giặt sạch cất lại, lúc ấy ngươi đã muốn cưới ta rồi phải không?”
"Ở đây nhiều khói dầu, ngươi ra ngoài đi." Thích Sơn Châu không để ý đến lời cậu nói, ngược lại còn đẩy cậu ra ngoài.
"Hừ." Cậu khẽ hừ một tiếng, nhanh chóng lau khô mồ hôi. Vốn định trả lại khăn cho hắn, nhưng nghĩ lại, cậu nắm chặt nó trong lòng bàn tay rồi mang ra ngoài.
Quý thiếu gia hiểu rõ tính cách ngoài miệng không nói nhưng trong lòng để ý của hắn, người khác đều là bộc lộ ra ngoài, còn hắn thì lại hay giấu!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT