Vốn dĩ mấy người định vào phòng riêng đều đồng loạt dừng bước, đặc biệt là Quý Thời Ngọc, cậu sững sờ tại chỗ. Cậu không ngờ rằng người này lại còn mặt mũi mà gọi tên mình.
Nhưng cậu không thể phủ nhận, tình cảm của cậu dành cho Thôi Trí Minh thực sự rất phức tạp. Không chỉ có lòng thù hận, mà thậm chí còn có cả sự sợ hãi. Bởi những ký ức về những trận đấm đá đau thấu xương thấu tủy đã khiến cậu theo bản năng muốn chạy trốn khi đối phương tới gần.
Nhưng cậu không thể.
Dù trong lòng nghĩ ngợi muôn vàn, nhưng trên mặt cậu lại không lộ ra chút nào.
"Thôi công tử." Quý Thời Ngọc quay người lại, khẽ gật đầu với hắn, thái độ xa cách, hoàn toàn không giống như khi còn quen biết trước đây.
Thôi Trí Minh dường như bị dáng vẻ này của cậu làm tổn thương, gương mặt mang theo vài phần chua xót. Hắn nhẹ giọng hỏi thăm: “Thời gian này ngươi sống thế nào? Trong nhà có cần ta giúp đỡ gì không? Nếu cần, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm ta.”
"Đa tạ, nhưng ta không cần Thôi công tử tương trợ." Quý Thời Ngọc hơi rũ mắt, cũng không muốn trò chuyện với hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT