Quý Thời Ngọc trở lại nhà họ Thích mới nhớ ra chuyện cậu đã quên từ trước.
“Nhà chúng ta có phải cũng có thể nuôi gà không?” Quý Thời Ngọc vui vẻ hỏi.
Gần đây không thể lúc nào cũng ăn thì phải đến nhà người khác đổi hoặc mua, dù sao nhà ai nuôi gà cũng biết rõ, cứ như vậy cũng không tốt. Hơn nữa trong nhà nuôi gà vịt cũng có thể náo nhiệt hơn, nuôi tốt còn có thể đẻ trứng, trực tiếp tiết kiệm cả tiền mua trứng gà!
Cậu càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng của mình không tồi, cảm giác đây là một chuyện vĩnh viễn nha!
Thích Sơn Châu thì không phản bác, nhưng còn vài điều cần nói rõ với cậu, “Gà sẽ kêu, nói không chừng sẽ làm ngươi mất ngủ, hơn nữa ngươi phải biết cho gà ăn. Đương nhiên cũng không khó, ngày thường những lá cải, cơm thừa thức ăn đều có thể cho ăn. Nếu muốn nuôi vịt, thì còn phải mang chúng ra bờ sông kiếm ăn, ngươi không biết chăn dắt, cho nên chúng ta không suy xét vịt, ngươi thấy thế nào?”
Nói đến những việc này đều là đơn giản nhất, nhưng Quý Thời Ngọc từ trước chưa từng làm. Thích Sơn Châu cũng sẽ không làm khó cậu, chuyện từ trước chưa từng làm, cũng không cần thiết phải biết làm tất cả mọi việc khi đến nhà hắn.
Tuy nhiên nếu đối phương muốn nuôi gà, cũng nên gánh vác một ít trách nhiệm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play