Thích Sơn Châu khẽ xích lại gần, hắn khẽ giọng…
Hai người cũng không đứng ở cửa nhà tán gẫu lâu, chỉ là những người nảy sinh tình cảm dù có nói gì hay không nói gì, cho dù chỉ là lẳng lặng đứng, đều cảm thấy trong lòng ngọt lịm.
Trong lúc đó, Thích Sơn Châu vẫn là nhận lấy chiếc khăn tay của Quý Thời Ngọc, thần sắc rất tùy tiện, động tác lại đặc biệt cẩn thận, sợ vết chai trên tay sẽ cào xước mặt vải cotton mềm mại.
Quý Thời Ngọc nhìn thấy, tâm trạng tốt lên, khóe môi khẽ cong lên.
Tiễn Thích Sơn Châu đi, cậu liền quay người trở về phòng, tâm trạng rất tốt cầm lấy chiếc quạt, vừa quạt vừa đi về phòng mình, đặt gói giấy dầu vào trong tủ, một lần nữa nằm lên giường, lần này thì rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Quý Thời Ngọc là bị người đánh thức.
Nói đúng hơn, khi cậu đang ngủ mơ màng, nghe thấy người khác gọi tên mình, cậu liền lập tức ngồi dậy. Hơn nữa bên ngoài âm thanh náo nhiệt, cậu cho rằng trong nhà xảy ra chuyện, liền lập tức ra khỏi phòng xem, lại nhìn thấy đại sảnh ngồi rất nhiều người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT