Hôm sau.
Quý Thời Ngọc tỉnh dậy từ rất sớm, xuyên qua khung cửa sổ, thời gian trở nên nặng nề, ngay cả trong phòng cũng thoang thoảng một luồng hơi ẩm. Cậu mặc chỉnh tề đi đến dưới mái hiên, khẽ nhún mũi, ngửi thấy mùi đất ẩm, đoán chừng hôm nay trời sẽ mưa.
Cậu duỗi thẳng người, quay lại rửa mặt. Hôm nay trời mát mẻ, ngay cả nước trong lu cũng lạnh buốt, khiến người ta dễ chịu không ít.
Rửa mặt xong, cậu cất bước đi vào bếp nhỏ, định bụng hôm nay sẽ nấu một chút cháo trắng nóng hổi, hoặc là làm một nồi mì cán canh, nhưng không ngờ vừa bước vào đã thấy có người đang bận rộn.
“Tẩu tẩu?” Quý Thời Ngọc khẽ mở to mắt, “Nương chẳng phải đã bảo ngươi nghỉ ngơi sao? Mấy việc này để ta làm là được.”
Cậu đến gần mới nhìn rõ dung mạo của Dương Tuyết Mai. Hôm qua nàng vẫn còn là một cô nương ngây ngô, nhưng hôm nay lại mang đến cho cậu một cảm giác khác lạ, mà nguyên do thì không cần phải nghĩ cũng biết.
Vì thế mà Quý Thời Ngọc cũng lẳng lặng đỏ mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT