“Ngươi lưu manh!”
Nhận thấy Thích Sơn Châu muốn tiến thêm một bước, Quý Thời Ngọc vội vàng dùng sức nghiêng đầu sang một bên. Cảm giác ấm áp liền rơi trên má cậu, lúc này cậu thật sự ngượng ngùng vô cùng.
Cậu chưa bao giờ thân mật với người khác như vậy, cũng không biết những vị hôn phu khác có như thế không. Nhưng cậu luôn cảm thấy hiện tại vẫn chưa thể như vậy, mặc dù cậu thật sự cảm thấy rất phấn khích.
Thích Sơn Châu một tay nâng mặt cậu, cười rạng rỡ: “Là ta lưu manh. Ngươi lại muốn chán ghét ta sao? Nhìn ta này.”
“Ghét ngươi!” Quý Thời Ngọc nửa thật nửa giả mà bĩu môi, nhấc chân đá vào cẳng chân hắn. Cậu cũng không biết người này lớn lên thế nào, cả người đều rắn chắc và cứng rắn, chẳng chiếm được chút lợi lộc nào!
“Cứ ghét đi, sau này còn phiền phức hơn nữa kia.” Thích Sơn Châu không hề để ý đến những lời “ghét”, “phiền” trong miệng cậu. Trong mắt hắn, đó đều là lời tán tỉnh.
Hắn rất thích thú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play