Lực kéo nhẹ nhàng trong lòng bàn tay khiến Giản Trĩ Ngôn nhanh chóng hoàn hồn.
Hắn cúi đầu, nhìn thấy dưới vạt áo, hai bàn tay đan chặt vào nhau. Không phải là tấm ảnh lạnh lẽo, càng không phải là Thẩm Thanh đã chết.
Người đang nắm bàn tay trắng nõn như ngọc, ngón tay như củ sen của Khương Chu, là hắn.
Giản Trĩ Ngôn bỗng nhiên cười.
Vẻ u ám trên mặt tan biến. Hắn nhìn bảo bối chỉ thuộc về một mình hắn, người mà khi gặp khó khăn chỉ có thể cầu xin hắn giúp đỡ. Mày mắt hắn giãn ra.
Hắn ân cần đồng ý: “Gối ôm không có trong phòng ngủ, tôi ra ngoài xem thử.”
“Cảm ơn anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT