Giản Trĩ Ngôn đang làm việc.
Từ khi bế Khương Chu về nhà ngày hôm qua, hắn gần như lúc nào cũng phải mang Khương Chu theo bên mình để đảm bảo chỉ cần ngước mắt lên là có thể nhìn thấy cậu.
Lúc ngủ cũng vậy, lúc ăn cơm cũng vậy. Hắn ta không thể chịu nổi khi Khương Chu cách xa hắn ta hơn một mét.
Trong thời gian ngắn thì còn ổn, nếu Khương Chu rời khỏi tầm mắt của hắn quá lâu, Giản Trĩ Ngôn sẽ phát bệnh toàn thân lạnh run không thể kiểm soát, cơn giận bùng lên muốn làm những chuyện điên rồ.
Cảm giác đó giống như toàn bộ máu trong cơ thể chảy ngược, mạch máu bị một con dao lạnh lẽo từng tấc từng tấc rạch ra, nội tạng bị lôi ra khỏi cơ thể và vứt vào đầm lầy, khiến hắn không thể quản lý biểu cảm để lộ ra vẻ chết chóc, vô cùng đáng sợ.
Nhưng chỉ cần Khương Chu ở trong tầm với của một cánh tay hắn thì lại hoàn toàn ngược lại.
Cũng như bây giờ, hắn cảm nhận rõ ràng một cảm giác hạnh phúc và thỏa mãn len lỏi khắp xương cốt, khiến linh hồn cũng phải run rẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT