Ngụy Chấn Viễn vừa thấy mục đích đã đạt được, vì thế vừa ho khan, vừa phất tay.
Mười mấy hắc y nhân động thủ như được cứu vớt, nhanh chóng lui ra sau, đồng thời đỡ lấy đồng bạn bị thương trên mặt đất.
Trình Đạc cũng trở về bên cạnh Vĩnh ca nhi, Vĩnh ca nhi nhanh chóng che hắn phía sau, tay nắm cung tên cũng không buông.
Ngụy Chấn Viễn nhíu mày, tựa hồ có chút bất mãn. Nhưng như vậy thì tiện cho hắn cùng Vĩnh ca nhi nói chuyện, bởi vậy hắn cũng chưa nói gì, chuyên chú đánh giá mày mặt Vĩnh ca nhi, tựa hồ muốn từ trên người cậu tìm ra bóng dáng người khác.
Một lát sau, hắn hình như xác nhận được gì đó, cảm thấy mỹ mãn nói: “Vĩnh ca nhi, ta là cha ngươi.”
Ngụy Lăng: “…” Lúc này mới biết ngươi là cha người ta sao? Tuy nói muốn khảo nghiệm Trình Đạc, thuận tiện làm tướng lĩnh dưới tay tâm phục khẩu phục, nhưng tiểu thúc ngươi có từng suy xét qua, có lẽ Trình Đạc căn bản không muốn đi con đường này đâu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT