Vĩnh ca nhi có đôi khi đều cảm thấy mình quá dính người, sợ Trình ca phiền cậu. Nhưng người đàn ông này tốt như vậy, cậu rất sợ mình vừa không chú ý, đối phương đã không thấy tăm hơi, hận không thể mỗi ngày dính mới tốt…
Hai người thân mật một lát, lại mặc quần áo bò dậy nấu nước tắm rửa. Tuy nói hiện tại trời nóng, tắm nước lạnh cũng không sao, nhưng Trình Đạc sợ Vĩnh ca nhi một nóng một lạnh thân thể chịu không nổi, bởi vậy vẫn kiên trì đun nước nóng.
Lúc nấu nước, Vĩnh ca nhi hỏi: “Đồ vật đều mang về rồi sao?”
“Đều mang về rồi, sau này không cần lại đi.”
Vĩnh ca nhi nhẹ nhàng thở ra, không đi thì tốt. Mảnh đất kia lại có cơ quan, lại có bẫy rập, tuy rằng biết Trình ca sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng cậu vẫn không tránh khỏi nơm nớp lo sợ.
Vĩnh ca nhi tiếp theo lại cùng hắn thương lượng một chút chuyện đồng ruộng, hai người bọn họ hiện tại tổng cộng bảy mẫu đất, thu hoạch vụ thu đều đã thỉnh người thu lên, nhưng trước mùa đông khẳng định còn muốn trồng một vụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play