Sau khi ăn cơm, Vĩnh ca nhi kiên trì mình đã khỏe, giành đi rửa chén.
Trình Đạc cũng không tranh với cậu, đứng ở bệ bếp rửa chén không cần khom lưng, so với việc này, hắn vẫn là đi giặt quần áo thì tốt hơn…
Trình Đạc giặt hỉ phục mà bọn họ mặc hôm qua, quần áo này màu đỏ có hoa văn chìm, ngày thường mặc cũng được. Thậm chí vì quần áo này là Vĩnh ca nhi đo thân làm cho hắn, so với trang phục Trình Đạc mua ở hai mươi dặm sườn núi tốt hơn, coi như là quần áo tốt nhất trong tủ của hắn.
Đương nhiên, Vĩnh ca nhi cũng vậy, hai người bọn họ đều không có vài món quần áo tốt.
Vĩnh ca nhi rửa chén xong ra, thấy Trình Đạc đang giặt quần áo, quả nhiên lại muốn đến giành. Lần này Trình Đạc không cho, chỉ để cậu đứng bên cạnh nhìn…
Nhưng Vĩnh ca nhi không chịu ngồi yên, nhớ tới mấy con gà con cậu đưa đến trước, vội vàng từ trong lồng gà thả chúng ra, chạy đến vườn rau, để chúng tự mình tìm sâu ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play