​“Được, nghe ngươi.”
​Lần đầu tiên Vĩnh ca nhi săn được con mồi, lại xuống bếp nấu ăn cho Trình Đạc, lòng tin tăng lên nhiều, ăn xong liền muốn tiếp tục đi săn, vẫn là Trình Đạc ngăn cậu lại: “Ngươi mệt rồi, nghỉ ngơi trước đi.”
​Hắn thu những thứ tốt vào, lại lấy ra một tấm lót chống bụi trải lên, còn tiện tay lấy ra một cái chăn mỏng: “Nằm xuống ngủ một lát?”
​Vĩnh ca nhi cũng không biết nói gì cho phải, rốt cuộc bọn họ là lên núi đi săn, hay là vào rừng để du ngoạn? Bất quá cậu quả thật có chút mệt, thấy Trình Đạc vỗ tấm đệm mềm mại kia vẫy tay, đỏ mặt ngồi xuống…
​Hai người ở trong rừng chơi một ngày, vì Trình Đạc có tâm mà mặc kệ, con mồi bọn họ không săn được mấy con, nhưng rau dại và nấm rừng hái được lại rất nhiều.
​Trình Đạc chất đầy hơn nửa giỏ cho Vĩnh ca nhi, để cậu mang về nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play