Trình Đạc thấy Vĩnh ca nhi sắp khóc, vội vàng nói: “Được rồi, ta tin ngươi, đừng lo lắng.”
"Không phải, Ngụy công tử trước khi đi còn tặng ta một cây cung tên, ta đã nhận lấy..." Vĩnh ca nhi không dám giấu giếm, kể hết mọi chuyện.
"Ta biết." Trình Đạc nói xong mới giật mình nhận ra mình lỡ lời, bèn chữa lại: “Ý ta là, hắn đã dạy ngươi bắn tên thì tặng một cây cung tên cũng chẳng có gì.”
Trình Đạc thầm hiểu, Vĩnh ca nhi tuy vì xuất thân và giáo dục từ nhỏ mà luôn tự cho mình là hèn mọn, nhưng dù là người hèn mọn đến đâu, khi biết mình bị người mình thích xoay như chong chóng, bất kể xuất phát điểm của người kia là gì, trong lòng cậu cũng sẽ không dễ chịu.
Trình Đạc biết cậu dễ dỗ, nhưng dễ dỗ không có nghĩa là cậu sẽ không đau lòng.
“Cái này cũng chưa tính gì sao?!”
Vĩnh ca nhi không thể tin được, dù cậu biết mình và Ngụy công tử trong sạch. Nhưng trong mắt Trình Đạc, chẳng lẽ hắn sẽ không giận sao khi thấy cậu nhận đồ người đàn ông khác tặng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play