Cung nữ nghe câu nói thế, sắc mặt khẽ biến, đại khái không dự đoán được Nam Hi lớn gan như vậy, ở bên ngoài Phượng Nghi Cung của Hoàng hậu còn dám nói như vậy.
Ở Đế Đô thế gia không ít, trong nhà triều thần văn võ đều có nữ nhi, nhưng làm gì có nữ tử nào được Hoàng hậu triệu kiến mà không ngoan ngoãn chờ?
Nếu Hoàng hậu cố ý gây khó dễ, cũng không ai dám tỏ vẻ bất mãn, chỉ có Nam Hi là ngoại lệ.
Cung nữ cúi đầu, đi đến trước mặt Hoàng hậu, thật cẩn thận mà lại bẩm báo một câu, thậm chí là dán lỗ tai thấp giọng đem câu nói của Nam Hi truyền đạt lại.
Hoàng hậu nghe xong, sắc mặt lập tức lạnh lẽo.
Quả nhiên là ỷ vào quyền thế của Nhiếp Chính Vương, không biết trời cao đất dày, vào cung rồi còn dám kiêu ngạo như vậy?
“Nam cô nương không phải là chờ đến mất kiên nhẫn chứ.” Bạch Điệp điềm đạm cười, đúng lúc châm dầu vào lửa, “Lúc nãy vừa mới tới, sao một chút kiên nhẫn cũng không có? Dù nàng ta có kiêu ngạo ương ngạnh thế nào, thì ở trước mặt Hoàng hậu nương nương cũng nên duy trì lễ nghi cung kính cơ bản nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play