Vân Đình bước chân vào, dung nhan tuấn nhã cùng với ý cười, hắn chậm rãi ngước mắt, ánh mắt ánh vào nữ tử đang nghiêng người đứng dựa vào quầy, chỗ sâu trong đồng tử phảng phất tia trầm lạnh sắc nhọn, ngay sau đó bình tĩnh chậm rãi bước tới, như mặt hồ không gợn sóng.
Trong nháy mắt, đất trời phảng phất lâm vào tĩnh mịch.
Toàn bộ âm thanh ồn ào bên tai biến mất, trước mắt chỉ có cô nương nhan sắc khuynh thành, câu hồn lạc phách, cùng với công tử ôn nhuận, một thân y phục trắng toát, như là phong cảnh đẹp nhất giữa đất trời.
Nam Hi nhìn một màn này, không một tiếng động mà lùi về phía sau một bước, lui đến chỗ thích hợp xem kịch, đứng vào một góc để không ảnh hưởng đến vai phụ vai chính trong cốt truyện này.
“Vân công tử.” Mặt mày Diệp Khuynh Thành nhiễm ba phần mê hoặc, khoé môi đỏ cong cong nụ cười đầy mị hoặc, tiếng nói nhu mì, thấp đến tận xương, mang theo một loại ý vị lưu luyến độc đáo, “Đã lâu không gặp?”
Người đang đi tới đúng là Vân Đình.
Hắn trầm mặc chăm chú nhìn nữ tử đang nói chuyện trước mắt, trên mặt hắn không có biểu cảm đặc biệt gì, cũng chỉ yên tĩnh chớp mắt một cái, ngay sau đó ôn nhuận điềm đạm cười: “Là cô.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT