Trong nháy mắt, sắc mặt Ôn Lan từ xanh hồng chuyển sang trắng bệch, thần sắc cứng đờ chật vật.
Nàng cảm thấy trên mặt nóng rát khó chịu một trận, sự tôn nghiêm và kiêu ngạo của quý nữ thế gia bị đạp vỡ đầy đất.
Nam Hi nhàn nhạt nhìn thoáng qua nha hoàn đang quỳ trên mặt đất: “Trung thành hộ chủ là chuyện tốt, nhưng nên biết rõ thân phận của mình, hôm nay tâm tình ta không tồi nên không so đo với ngươi, có điều nếu còn có lần sau...”
Ngưng lại một chút, Nam Hi thờ ơ cười: “Ngươi nên biết, với thân phận hiện giờ của ta, muốn giết chết một nha hoàn như ngươi còn dễ hơn so với bóp chết một con kiến, cho nên đừng dại dột khiêu chiến sức chịu đựng của ta.”
Sắc mặt nha hoàn trắng xanh, cúi đầu không dám nói lời nào, không còn bộ dạng ngạo mạn vô lễ như mới vừa rồi.
Nam Hi ngẩng đầu nhìn về phía Ôn Lan, ngữ khí bình bình đạm đạm, nghe không ra chút tức giận nào: “Lúc trước ta đã nói qua với Ôn cô nương rồi, đừng quá coi trọng bản thân mình, thời gian ta nhìn đến mặt ngươi còn không bằng trở về vương phủ cùng Vương gia uống trà, đánh cờ, tình thơ ý hoạ một phen... À không.”
Nàng lắc lắc đầu, ý cười trên khoé môi vừa nhu tình vừa khiêu khích: “Hiện tại đã không cần phải tình thơ ý hoạ rồi, ta và Vương gia đã thành thân, có thể quang minh chính đại mà yêu đương hẹn hò như hoa dưới trăng, tình chàng ý thiếp, tuỳ nơi tuỳ lúc bồi đắp tình cảm, bọn ta ban đêm cá nước gặp nhau, ban ngày cũng không ngại...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT