Sau khi Nam Hi đi ra ngoài, trong thư phòng vẫn duy trì không khí ngưng kết tĩnh lặng.
Ánh mắt Tề Lân hướng về phía Dung Dục, trầm mặc một lát, điềm đạm cười: “Hai ngày này nghe nói Nam cô nương đột nhiên đổi tính, như là rốt cuộc đã thấy được Vương gia đối với cô ấy thực sự tốt, trở nên ôn nhu săn sóc, vốn mạt tướng còn không tin, hôm nay thấy được quả nhiên như thế.”
Dung Dục không cảm xúc gì liếc nhìn hắn, biểu tình trước sau lạnh lùng bình thản, làm người không dễ dàng gì thăm dò được qua cảm xúc trên mặt hắn.
Nhưng kỳ thật Tề Lân có thể đoán ra được, Vương gia nhà hắn mới vừa rồi làm ra hành động đó cũng không thật sự là không biết đúng mực, mà cố tình lấy hành động như vậy để nói cho hắn và Lăng Phàm biết, Nam Hi ở trong lòng Dung Dục quan trọng tuyệt đối, loại quan trọng này không dung được bất kỳ kẻ nào nghi ngờ và mạo phạm.
Nhiếp Chính Vương lạnh lùng ít lời, thái độ đối với chuyện tình cảm giống với thủ đoạn lạnh khốc khi hắn luyện binh, càng nguyện ý lấy hành động thể hiện ra ngoài, mà không phải lấy ngôn ngữ để thể hiện.
Có nhiều lúc, lời ngon tiếng ngọt không bằng hành động thực tế, cũng không thể làm người khắc sâu ấn tượng.
Lăng Phàm tuy tính tình ngay thẳng, nhưng hắn đi theo Vương gia cũng không phải một ngày hai ngày, sao hắn lại có thể không rõ ý tứ của Dung Dục?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play