Trong thư phòng ngoại trừ Dung Dục và Phù Trần công tử ra thì còn hai nam tử trẻ tuổi khác.
Đó là Lăng Phàm và Tề Lân.
Nam Hi đi đến ngoài cửa phòng, Thanh Dương đang đứng canh cửa nhìn thấy Nam Hi và Ngân Nguyệt đi tới, kinh ngạc mở miệng: “Nam cô nương sao lại tới thư phòng?”
Nam Hi nhướng mày: “Ta không thể tới sao?”
“Đương nhiên không phải.” Thanh Dương vội vàng phủ nhận, nói, “Chỉ là Nam cô nương nếu muốn gặp Vương gia, trực tiếp phái Ngân Nguyệt lại đây thông báo với Vương gia là được, đâu cần tự mình tới đây, đi đường vất vả, Vương gia nhất định sẽ đau lòng…”
“Không cần khoa trương như vậy.” Nam Hi bật cười, “Ta không phải tàn phế mà đi một chút lại vất vả, Vương gia mỗi ngày ở quân doanh thao luyện binh lính, dãi nắng dầm mưa, đến chiến trường lãnh binh kháng địch, đổ máu đổ mồ hôi, chẳng phải là vất vả hơn một ngàn một vạn lần so với ta sao?”
“Hả?” Thanh Dương chớp mắt, “Cái này không giống nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play