Edit: Huyền Ảnh
Vu Tư Thanh liên tục gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, ngươi thật thông minh.” 
Thanh Lạc lạnh lùng nhìn đám đầu củ cải nhỏ, nói: “Thế nào, đã thử dò ra cái gì chưa?” 
Đám đầu củ cải nhỏ đỏ bừng mặt, đồng loạt cúi đầu nhìn xuống mặt đất, như thể loại sàn nhà không có chút mỹ cảm này hiếm có lắm vậy. 
“Sao lại không nói tiếp, lúc nãy đổ cái chậu phân lên đầu mẹ và chị ta, miệng không phải rất lanh lợi sao?” Thanh Lạc cầm một ly nước vừa rót xong, chậm rãi từng ngụm nhỏ mà uống. 
Nói gì đây? Nói rằng chúng ta tự cho là thông minh, chạy đến dò xét đối thủ của mình trong tương lai gần, ngược lại bị đối phương suýt dọa chết sao? 
Ngươi nói ngươi đã đáng sợ như vậy, tại sao còn phải suốt ngày thu mình trong phòng, không ra ngoài khoe khoang chút nào. Nếu không thì chúng ta cũng sẽ không hào hứng chạy tới, sau đó cả đám lại rơi vào cái hố to mà ngươi đào, thành ra cảnh tượng lúng túng như bây giờ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play