Edit: Huyền Ảnh
Cố Khải Dự nhìn thấy Thanh Lạc và Bạch Phong ánh mắt chạm nhau, tuy chỉ trong chớp mắt hai người đã tự nhiên dời tầm mắt đi, nhưng trực giác nói cho hắn biết, giữa hai người này nhất định có bí mật chung nào đó không thể nói ra. 
Hắn hơi nhíu mày, muốn bước lên hỏi Thanh Lạc, nhưng nhìn xung quanh mọi người, rõ ràng nơi này không phải chỗ thích hợp. 
“Đúng rồi, Nạp Lan, cô đi nói với người phụ nữ tên Bạch Y kia, lát nữa Tiểu Bạch sẽ theo lão già này về nhà, cho đến trước khi đi thủ đô sẽ không quay về nữa.” Trong mắt Chung Thương thoáng qua một tia dữ tợn, dám đối xử với cháu trai mà mình vừa nhận như thế, xem lão không xử chết ả ta. Bất quá Bạch Phong còn quá nhỏ, không thích hợp để nhìn thấy những chuyện này, hơn nữa vạn nhất người phụ nữ đó đến lúc đó chó cùng rứt giậu, làm bị thương cháu trai ruột của mình thì sao? Vẫn nên đưa nó về nhà, không để ả tiếp xúc với nó, an toàn hơn. 
“À… như vậy không ổn lắm thì phải, bên mẹ nó…” Nạp Lan Tử mặt đầy ngơ ngác, là cô đưa Bạch Phong ra khỏi nhà nó, giờ lại không thể đưa nó về, vậy về sau cô biết ăn nói thế nào với Bạch Y? 
Chung Thương còn chưa nói gì, Thanh Lạc bình tĩnh kéo áo của Nạp Lan Tử, thấy đối phương nhìn sang mới nói: “Không sao đâu, Bạch Y sẽ không để ý đâu.” Chứ đừng nói là không để ý, e là ả ta còn chẳng buồn hỏi, sớm đã quên mất nó rồi ấy chứ. “Hơn nữa, Bạch Phong cũng chưa nói là không đi, mẹ có thể hỏi ý kiến đương sự.” 
Thấy con gái nói có lý, Nạp Lan Tử ngồi xuống, tầm mắt ngang với Bạch Phong, dịu giọng hỏi: “Tiểu Bạch Phong, con muốn đến nhà ông Chung ở không?” Nói xong, cô còn nghiêm túc bổ sung: “Con sẽ ở nhà ông Chung một thời gian, sau đó trực tiếp từ đó xuất phát đến thủ đô, sau này sẽ phải ở thủ đô khá lâu không được về đấy nhé.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play