“Bảy tháng tới là sinh nhật của phụ hoàng, e rằng ta chẳng còn mấy ngày nhàn rỗi trong phủ…” Chu Dung Tuấn vừa nói, vừa ôm nàng ngồi lên đùi. Thân thể nàng nhỏ bé, yếu ớt trong lồng ngực hắn, mỏng manh như chỉ cần một cơn gió cũng đủ cuốn đi, khiến hắn thoáng chốc lại băn khoăn: một khi hắn rời phủ, nàng sẽ sống thế nào?
Hắn trầm ngâm một lát rồi nói tiếp, giọng trầm thấp:
“Ngươi cũng phải học quản sự.”
Trong lòng hắn vẫn mong nàng giữ được vẻ ngây thơ, vô ưu vô lo suốt đời, song đó không phải là nàng thật sự, cũng chẳng phải dáng hình hắn muốn gắn bó. Nàng không ngốc nghếch như người đời vẫn nghĩ. Hắn yêu nàng, chưa bao giờ vì sự hồn nhiên ấy, nhưng rồi vẫn không khỏi hy vọng xa vời, mong nàng có thể mãi mãi an ổn như vậy.
“Quản… quản sự?” Liễu Trinh Cát giọng run run, khẽ xoa khóe môi, rồi dè dặt hỏi:
“Ý người là… quản sự trong phủ?”
“Ừ.” Chu Dung Tuấn khẽ gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play