Ngày hôm sau, đội đón dâu với tiếng sáo trống rộn rã tiến vào sân Lâm gia, bên ngoài sân đầy những đứa trẻ háo hức đòi kẹo mừng.
Lâm Ngọc Tú bước ra, khoác trên mình bộ áo cưới đỏ thẫm, đứng trên băng tuyết như một bức tượng. Trên mặt hắn trang điểm mỏng, thần sắc không hiện rõ niềm vui, nhưng ánh mắt liếc về Trình Tùng Nhi trong viện.
Nhưng trong viện lúc này chỉ có Trình Thanh Chi, muốn gặp người đó nàng lại không có ra ngoài.
Trình Thanh Chi đứng bên rào tre trong sân nhỏ, nói vài lời cát lợi với Lâm Ngọc Tú, gương mặt nở nụ cười rực rỡ. Hắn cười càng tươi, trong lòng Lâm Ngọc Tú hận ý càng dày đặc. Hắn biết tên tiểu tiện nhân này hôm nay chỉ đến để khoe mẽ với hắn. Nhưng hôm nay là ngày thành hôn, hắn không thể mắng, chỉ đành trừng mắt nhìn.
Từ thúc ôm đứa bé sắp gả chồng, không nhịn được khóc, Lâm đại nương bên cạnh nhẹ giọng răn dạy: “Ngày đại hỉ, sao khóc sướt mướt như vậy?”
Lâm Ngọc Tú trong nháy mắt ánh mắt cô đơn, cúi đầu an ủi Từ thúc một lát, rồi Từ thúc mang khăn voan lên cho hắn, hắn ngồi trên kiệu hoa rời đi.
Tiếng kèn trống rộn rã vang lên lần nữa, kiệu hoa Lâm Ngọc Tú ngày càng xa, ngọn lửa đỏ như biến mất trong biển tuyết trắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT