Từ Kinh lần đầu tới quân doanh, thấy cảnh tượng nguy nga hùng vĩ thì sợ hết hồn. Giờ bị người nhắc một câu, hắn mới hoàn hồn, sai tiểu nhị dỡ mấy thứ sau ba chiếc xe đẩy xuống, đối với đám binh lính vây quanh xem náo nhiệt thì mặt đầy áy náy, lúng búng nói:
“Bằng hữu ta cũng là nhất thời hồ đồ, mới lỡ xông bừa vào, hôm nay làm phiền các ngươi rồi.”
Những chiếc rương kia chồng chất lại, thế mà có đến hai mươi cái, đủ để cho cả quân doanh thêm một bữa cơm thịnh soạn.
“Mấy thứ này đều là ta hôm nay tạ lỗi, các ngươi ngàn vạn lần đừng trách.” Hắn vốn định cúi đầu, nhưng lại nhớ lời Giang Vân dặn, đành giữ bộ mặt cứng ngắc, nghiêm túc mà nói.
Binh lính xôn xao, có người vội vàng chạy về hướng đại trướng.
Người vây quanh càng lúc càng nhiều. Trong đám đông có kẻ nhìn chằm chằm gương mặt hắn, mắt thoáng nheo lại.
“Nhiều đồ thế này mà gọi là tạ lỗi sao.” Có kẻ líu lưỡi, nhỏ giọng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play