Cúp điện thoại, Hạ Dữu vẫn dựa vào vai Lục Giản, không bảo anh đứng dậy dọn dẹp chén đũa, cũng không nói mình phải về phòng ngủ, cứ như vậy ôm chặt lấy Lục Giản không buông tay.
Lục Giản xoa mặt Hạ Dữu, rũ mắt xuống, trầm giọng nói: “Về phòng ngủ, được không?”
“Được.” Hạ Dữu đêm qua gần như mất ngủ cả đêm, giờ phút này thật sự rất buồn ngủ, giọng nói cũng yếu ớt.
Cậu đáp một tiếng như vậy, nhưng vẫn ôm chặt Lục Giản không buông, thậm chí còn xoay đầu, tìm một tư thế thoải mái hơn.
Lục Giản đương nhiên hiểu cậu đang nghĩ gì, rũ mắt nhìn cậu, dùng ngón tay nhẹ nhàng cọ cọ lên má cậu, kéo cánh tay cậu từ từ để cậu dựa vào trong lòng ngực mình, bế xốc cậu lên.
Một cảm giác không trọng lượng làm Hạ Dữu tỉnh táo hơn nhiều, phát hiện mình lại được Lục Giản bế kiểu công chúa. Không còn khó tiếp nhận như lần đầu, thậm chí còn yên tâm thoải mái ôm cổ Lục Giản.
Nhưng khi nhận ra Lục Giản bế mình đi về phía cầu thang, cậu ngẩng đầu nhìn anh, nói: “Anh ơi, hay là chúng ta đi thang máy đi, em sợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT