Hạ Dữu không có sở thích mặc đồ nữ, chỉ là muốn biết Lục Giản sẽ phản ứng thế nào khi thấy cậu mặc váy vì câu nói “thích phụ nữ” kia.
Cậu biết câu “thích phụ nữ” của Lục Giản không phải là thật, cậu cũng biết hành vi của mình không khác gì đang đâm một con dao nhỏ vào tim Lục Giản.
Nhưng nếu cậu không làm như vậy, Lục Giản căn bản sẽ không dễ dàng nói ra suy nghĩ trong lòng mình.
Khi cậu lên kế hoạch nói ra tâm ý của mình, tình huống tệ nhất cậu tính đến là Lục Giản sẽ xa cách với cậu, chứ chưa từng nghĩ đến việc Lục Giản lại trực tiếp đẩy cậu ra nước ngoài.
Nếu không phải mấy tin nhắn của Quý Hành tối qua, nếu không phải hôm nay cậu lục lại được mấy tin nhắn chuyển khoản kia, có lẽ cậu đã an phận mà ra nước ngoài rồi.
Chiếc váy này có cỡ hơi rộng, Hạ Dữu mặc trên người lỏng lẻo, chiều dài cũng không đủ dài, chỉ che được tới trên đầu gối một chút. Cậu nhìn mình trong gương, không hiểu sao cảm thấy xấu hổ.
Cô nhân viên thu ngân lúc thanh toán đã tặng cho cậu một đôi tất ống cao. Hạ Dữu lấy ra xem, do dự một lúc, vẫn ngồi xuống ghế, bắt đầu mang tất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT