Lục Tư Năm trở tay một cái tát: "Còn la hét nữa, đánh cho mày tiểu không tự chủ!"
Lục Minh Dương thật sự bị dọa sợ, không dám khóc không dám la, quay đầu lại cầu cứu nhìn về phía Lục Chiêu và Vương Hiểu Vân: "Mẹ, ba..."
Chữ "ba" còn chưa kịp kêu ra, trên đầu lại ăn một cái tát: "Kêu mẹ mày, đồ đi đại tiện không xong còn có mặt mũi kêu mẹ, mày không biết mẹ mày cũng đi đại tiện không xong à?" Nói rồi lại hung hăng vỗ hai cái vào đầu Lục Minh Dương, đồ thiếu đòn.
Liếc nhìn các bác sĩ đang thò đầu ra ngó ngoài cửa, lớn tiếng nói: "Mặt mũi của Lục gia chúng ta bị hai mẹ con các người làm mất hết, liên lụy cả ta và vợ cũng không có mặt mũi ra ngoài. Mày có kêu Thiên Vương lão gia cũng vô dụng, mau về nhà dọn dẹp đống phân mày đã kéo ra đi, đừng hy vọng tao dọn cho các người!"
Các bác sĩ, y tá đang thò đầu ra ngó nghe vậy, vội vàng rụt đầu lại.
Ừm, hiểu rồi, là vì chuyện đi đại tiện mà tìm đến.
Khụ, tự mình kéo ra phân quả thực phải tự mình dọn dẹp, dù sao tuổi cũng không nhỏ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play