Anh cười nhẹ một tiếng: "Chú Vương đây là nghi ngờ ba người họ tiêu chảy là do cháu làm à?"
Không đợi Chính ủy Vương mở miệng, anh lập tức thu lại nụ cười, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo, vẻ mặt khinh thường: "Chú Vương, chú quá coi thường cháu rồi, nếu cháu muốn đối phó họ, không chỉ là làm cho họ tiêu chảy, cháu sẽ trực tiếp lấy mạng họ."
Sự tàn nhẫn trong mắt anh làm cho Chính ủy Vương kinh ngạc, cũng chính luồng khí tàn nhẫn này đã dập tắt sự nghi ngờ của Chính ủy Vương.
Lục Tư Năm không sợ Chính ủy Vương đi điều tra, anh và vợ đã sớm tiêu hủy mọi chứng cứ, cho dù là Thiên Vương lão tử đến, cũng không tra ra được gì.
Vợ anh nói, không có chứng cứ mà muốn vu khống họ, ai vu khống, sẽ đập rụng răng hàm người đó.
Về đến nhà, cất hai hòm vàng thỏi nhỏ vào túi, Diệp Tam Thu ngồi trên yên sau xe đạp, trong lòng ôm một cái túi lớn, Lục Tư Năm đạp xe, yên sau chở vợ và báu vật của cô, hai vợ chồng miệng thì thảo luận món ăn nào ở tiệm cơm quốc doanh ngon, giọng nói to đến mức vệ binh gác cổng cũng nghe thấy.
Một giờ sau, đứng bên ngoài "sân nhỏ" mà Lục Tư Năm mua, tâm trạng của Diệp Tam Thu có chút phức tạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT