"Ừm."
Tống Vương khẽ gật đầu. Phu Mông Linh Sát là đại đô hộ của Thích Tây, quyền thế ở Đại Đường rất lớn. Nhiều năm trước, Tống Vương cũng từng có dịp gặp mặt y. Là đại tướng đế quốc thâm niên nhất trong số người Hồ, y trông có vẻ thô kệch, nhưng thực chất lòng dạ rất sâu.
Từ Thích Tây đến Kinh Sư, tên tâm phúc do Phu Mông Linh Sát phái đi cực kỳ cẩn thận, không đi đường bình thường mà quanh co khúc khuỷu, lúc dừng lúc nghỉ, lúc lại rẽ sang một con đường hoàn toàn khác, việc theo dõi vô cùng phiền phức. Ngay cả khi đến gần Kinh Sư, tên tâm phúc này cũng tỏ ra hết sức thận trọng, không vào từ Tây Môn như thường lệ mà đi một vòng lớn đến Nam Môn.
Trên làm dưới theo, đối với Tống Vương, việc tên mật thám này có biểu hiện như vậy không có gì đáng ngạc nhiên. Tống Vương hoàn toàn có thể nhìn thấy dấu ấn và hình ảnh của Phu Mông Linh Sát mà mình từng biết trên người hắn.
"Lấy bức họa chân dung ra đi. Chuyện này, nếu đứa trẻ Vương Xung đã cực kỳ coi trọng và nhờ ta đích thân ra tay, thì tuyệt đối không thể có bất kỳ sai sót nào. Cổng thành là nơi đông người qua lại, chim ưng của Lão Ưng rất có thể sẽ mất dấu. Lát nữa phải tinh mắt, tuyệt đối không để hắn trà trộn vào thành."
Tống Vương trầm giọng nói.
"Vâng!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play